CHẤT QUÊ
Vầng trăng vỡ cùng con ngồi học
Muời hai giờ im lặng đêm thu
Nơi đồng xa dưới mảng sương mù
Chắc mẹ vẫn cắt ra để mai kịp cày vỡ đất
Năm hai vụ còng lưng tất bật
Hạt lúa chưa vào nhà. hạt lúa vội đi ra
Lại thương cha
Đang thức dẫn nước đồng xa
Dòng nước nhỏ như đứa trẻ ngây thơ
Cứ chập chững bước đi bước trượt
Con trở về khi cây lúa đã xanh
Và ra đi khi lúa chưa kịp vàng quá nửa
Chỉ thấy cái tươi vui của vụ mùa sắp sửa
Còn bao nhọc nhằn khuất sau nửa vầng trăng
Thành phố gọi con về với cái vô tâm
Con vội vã bỏ vào ba lô ít nhiều chân chất
Để giữ cho mình nhữg điều rất thật
Như bùn đất vẫn nồng nàn mỗi độ trăng lên.
T.X.H
ĐÊM BA MƯƠI ĐẦY TRĂNG
Anh muốn làm một câu thơ mùa xuân
Tặng cho mẹ khi đông còn rét đậm
Chợt nhận ra bước thời gian màu trắng
Nụ hoa đào trong mắt mẹ hanh hao
Những luống cày đất phơi bạc phau phau
Cơn gió chiều nay lọt vào từng cánh liếp
Và gió thì thào, và chỉ mình mẹ biết
Trên đường làng sằp hiện bước chân con
Cây lúa chíu xuống bùn, cái rét thấm sâu hơn
Hai bảy tết cánh đồng quê tấp nập
Mẹ tần tảo mùa xuân màu bùn đất
Nụ hoa đào và cây lúa sinh đôi!
Mẹ ngồi nhai trầu môi vẩn đỏ tươi
Cái màu đỏ như màu câu đối Tết
Con treo lá cờ lên ngọn cây cao tít
Gió thổi vào hồn nghe cứ mênh mông
Phút giao thừa nén hương cháy bâng khuâng
Con đọc mẹ nghe câu thơ mừng tuổi mẹ
Phút chốc căn nhà thôi nhỏ bé
Đêm ba mươi đầy trăng…
T.X.H
VỀ KHÔNG EM VỚI MIỀN TRUNG…
Để nghe cát trắng xoay vòng nắng trưa
Lâu rồi vắng những cơn mưa
Lúa xanh chết yểu khi chưa làm đòng
Chiều đòn ghánh vẫn nặng cong
Vai áo bạc mẹ nhớ mong mỏi mòn
Về đi em! Để yêu hơn
Cái chân chất của rạ rơm ngày mùa
Những khuôn mặt dãi nắng mưa
Bàn chân nẻ vẫn bước qua nhọc nhằn
Về đi! Dù chỉ một lần
Kẻo mai mốt trách lỗi lầm xa xưa
Em nghe không én gọi mùa
Mùi "cá gỗ" thăm thẳm xưa lại về.
T.X.H
NẺO VỀ
Tôi người lạc giữa chợ đông
Vai trăn trở phố, vai gồng gánh quê
Ngó ra đường mở từ bề
Loay hoay tìm một lối về chửa ra
Nẻo nào thấp thoáng quê nhà
Từng hòn đất cũng thật thà với tôi
Nẻo nào phố xá đông vui
Chân đứng lại mà sợ trôi mất mình
Chợ tan đời cũng lặng thinh
Làm sao được! Tôi quảy mình vào đêm.
T.X.H
Tác giả: Tạ Xuân Hải, quê xã Mã Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An, hiện đang là học viên cao học ngành lý luận ngôn ngữ - Đại học sư phạm Huế,
- 03/04/2011 - Nỗi đau Lèn Cờ
- 01/02/2011 - Chùm Thơ Xuân của tác giả: Đặng Thiên Sơn
- 17/11/2010 - Nỗi lòng xa xứ
- 25/10/2010 - Thơ : Nhớ mẹ
- 25/10/2010 - Thơ: Viết linh tinh từ nỗi nhớ
- 01/08/2010 - Chùm thơ của tác giả Đặng Thiên Sơn Viết nhân ngày 27/07
- 07/07/2010 - Đi về phía mặt trời
- 27/06/2010 - Chùm thơ viết về quê hương của Đặng Thiên Sơn
- 26/06/2010 - Mưa
- 22/06/2010 - Yên Thành quê em
COMMENTS
Chúc cậu mọi sự an vui.
Thân: LMP