Trở về   Yên Thành Online > Khu vui chơi giải trí, giao lưu gặp mặt > Tâm sự Online

Chú ý

Chào mừng bạn đến với Yên Thành Online.
»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà

»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp


Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Cũ 18-08-2009, 09:41 AM
Invisible_225's Avatar
Invisible_225 Invisible_225 is offline
Try All My Best!
 
Tham gia: 05/04/2009
Họ và tên: FưƠnK....[nO.1]
Bài viết: 450
Xã: Vĩnh Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Invisible_225
Default Con trượt đại học, cha sẽ làm gì? [gửi cho những ai đang buồn trong kì thy DH qua]

Cha sẽ không bảo con không được khóc, không được buồn mà sẽ nói với con rằng: con hãy khóc để thấm thía sự vất vả của cuộc đời và hãy buồn để thấy giá trị của một lần vấp ngã.

Con trai yêu quý!

Con có nhớ những con thuyền dập dềnh trên sóng biển mà cha và con đã nhìn thấy trong một buổi chiều ngắm hoàng hôn cách đây vài năm không? Cha đã nói với con rằng: cuộc đời con người cũng như những con thuyền lênh đênh trên biển cả và để đến được bến bình yên, con thuyền phải trải qua rất nhiều sóng to, gió lớn. Con ạ! Con cũng đang trải qua con sóng lớn đầu tiên trong cuộc đời. Hãy vững vàng và lướt qua nó con nhé!

Hãy khóc, hãy buồn nhưng không được phép gục ngã

Cha biết con đang rất buồn, chán nản và cả tuyệt vọng nữa. Nhưng cha sẽ không bảo con không được khóc, không được buồn mà sẽ nói với con rằng: con hãy khóc để thấm thía sự vất vả của cuộc đời và hãy buồn để thấy giá trị của một lần vấp ngã. Cha biết con đã trải qua những ngày ôn luyện vất vả, những ngày thi căng thẳng và những ngày đợi chờ kết quả dài đằng đẵng. Cha cũng biết con đã học hành chăm chỉ, đã cố gắng hết mình để có thể “vượt vũ môn” thành công. Nhưng cuộc sống không bao giờ bằng phẳng và con đường đến với ngày vinh quang không phải chỉ trải toàn hoa hồng phải không con?

Con có thấy vết sẹo ở đầu gối bên phải của con không? Đó là dấu tích của một lần con ngã khi chập chững tập đi. Những vết sẹo đã giúp con có thể bước đi một cách vững vàng bằng đôi chân của mình. Có ai tập đi mà lại không vấp ngã phải không con? Cha xót xa mỗi lần nhìn con vấp ngã nhưng cha cũng mỉm cười hạnh phúc khi con có thể đứng dậy và đi tiếp.

Con trai! Con có nhớ cách đây vài năm một cậu học sinh cũng bằng tuổi con bây giờ đã tìm đến cái chết khi giấc mơ vào đại học không thành. Con có nhớ khuôn mặt thẫn thờ của người cha và nước mắt lăn dài trên gò má người mẹ khi họ đứng lặng người trước bàn thờ đứa con trai yêu quý. Con trai của ba, cha tin rằng con sẽ đủ can đảm và vững vàng để không bao giờ có những ý nghĩ dại dột như vậy. Cha tin rằng, đứa con trai đã có thể đứng lên bằng đôi chân của mình khi tập đi những bước đi đầu tiên cũng sẽ có thể đứng lên bằng chính đôi chân của mình khi bước những bước chân đầu tiên vào cuộc đời đầy giông tố và thử thách.

Con! Cha cũng sẽ nói lời xin lỗi con. Con đừng ngạc nhiên khi cha làm điều đó nếu con nghĩ rằng người phải nói lời xin lỗi là con mới đúng. Nhưng con ạ, cha xin lỗi vì đã có những lúc cha vô tình đặt áp lực lên con. Sự kỳ vọng của cha đôi khi trở thành áp lực cho con và sự tuyển dụng còn trọng về bằng cấp nhiều khi trở thành sức ép đè nặng lên đôi vai con. Đó là trách nhiệm của xã hội và trong đó có trách nhiệm của cha.

Trên đường đua của cuộc đời, cha không thể chạy theo con,
nhưng cha sẽ luôn dõi theo, động viên và tiếp sức cho con. (Ảnh minh họa)


Tương lai nằm ở phía trước

Con có biết không? Việt Nam là một trong những nước có tỷ lệ học sinh trượt đại học nhiều nhất trên thế giới. Năm nay trong số gần 1,2 triệu lượt thí sinh dự thi thì chỉ có hơn 400.000 thí sinh có điểm trên điểm sàn. Điều đó để con thấy rằng còn rất nhiều người cũng trượt đại học như con và hiểu rằng đại học không phải là con đường duy nhất.

Bill Gates đã rời trường đại học khi nhận ra cơ hội của mình và còn rất nhiều người khác thành đạt mà không nhất thiết phải học đại học. Con cần hiểu rằng: đại học chỉ giúp con có một hành trang chắc chắn hơn và dễ dàng hơn để con bước vào đời. Nhưng nó sẽ trở thành vô giá trị nếu con đánh mất đi sự kiên trì, niềm tin, ước mơ và sự tin tưởng vào tương lai.

Trên bàn học của con, có một dòng chữ nho nhỏ con đã tự viết ra khi thi trượt trong kỳ thi chọn học sinh giỏi “khi một cách cửa này đóng lại sẽ có một cách cửa khác mở ra” và “khi tất cả những cái khác đã mất tương lai vẫn còn”. Cơ hội vẫn chưa hết và tương lai vẫn nằm ở phía trước con ạ. Con có nhiều con đường để lựa chọn. Con có thể ôn thi để sang năm thi lại, có thể chọn một trường làm nguyện vọng và có thể học nghề nếu con muốn. Mọi quyết định là của con, tương lai của con, con đường đi của con, con sẽ phải tự hoạch định và xây dựng cho mình. Mười tám tuổi, con trai của cha chưa đủ lớn để hiểu về cuộc đời nhưng cha tin rằng con đủ lớn để vượt qua thử thách và biết mình phải làm gì.

Dù cho con có quyết định như thế nào, cha mẹ cũng sẽ luôn ủng hộ con, tiếp bước cho con. Trên đường đua của cuộc đời, cha không thể chạy thay cho con nhưng cha sẽ luôn dõi theo, động viên và tiếp sức cho con. Hãy luôn tin tưởng vào chính mình và đừng bao giờ từ bỏ ước mơ con nhé!

[st]

___________________________
chya sẽ vs những ai thất bại trong kì thy DH.

Chữ ký
bôi đen==> bẠn ngÔk lÉm..........
FưƠnK nO.1

http://vhfonline.com/vhupload/images/abc.gif

thay đổi nội dung bởi: Invisible_225, 18-08-2009 lúc 09:45 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Cũ 18-08-2009, 10:23 AM
thuy_se7en's Avatar
thuy_se7en thuy_se7en is offline
Thành viên
 
Tham gia: 20/07/2009
Họ và tên: thu thủy
Bài viết: 46
Xã: Huyện khác
Default

lớp 10 mà hiểu nhiều thế
hay quá
thank em cái

Chữ ký tình y0 như ánh sao xa
anh như bản nhạc ngân nga êm đềm
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Cũ 18-08-2009, 12:58 PM
hoadainhan's Avatar
hoadainhan hoadainhan is offline
Thành viên
 
Tham gia: 21/05/2009
Họ và tên: Đại nhân tốt bụng
Bài viết: 82
Xã: Vĩnh Thành
Default

hơ hơ, hay quá. ĐỌc nhưng bài bao như thế này làm minh như trẻ lại, thấm thía biết bao nhiêu.

Chữ ký Chuyên gia Lô đề học
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Cũ 18-08-2009, 12:59 PM
chiplove4u's Avatar
chiplove4u chiplove4u is offline
Thành viên
 
Tham gia: 06/02/2009
Họ và tên: chiplove
Bài viết: 1,048
Xã: Huyện khác
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới chiplove4u
Default

mình chưa khi nào đc như thế

Chữ ký Ta là Ta
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Cũ 19-08-2009, 07:56 PM
Invisible_225's Avatar
Invisible_225 Invisible_225 is offline
Try All My Best!
 
Tham gia: 05/04/2009
Họ và tên: FưƠnK....[nO.1]
Bài viết: 450
Xã: Vĩnh Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Invisible_225
Default

Trích:
Nguyên văn bởi thuy_se7en Xem bài gởi
lớp 10 mà hiểu nhiều thế
hay quá
thank em cái
hì.
có j` đâu. đy sưu tầm cả mà chỵ.
thấy bạn thân anh Hai trật DH cũng thấy buồn nên........post lên
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #6  
Cũ 19-08-2009, 11:40 PM
wth's Avatar
wth wth is offline
Thành viên
 
Tham gia: 28/10/2008
Họ và tên: _Mr[L]onely_
Bài viết: 949
Xã: Vĩnh Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới wth
Default

Trích:
Nguyên văn bởi Invisible_225 Xem bài gởi
hì.
có j` đâu. đy sưu tầm cả mà chỵ.
thấy bạn thân anh Hai trật DH cũng thấy buồn nên........post lên
Thank em gái...............
haizzzzzzzzzzz
nghĩ mà bùn thay............

Chữ ký
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #7  
Cũ 20-08-2009, 09:44 PM
chang_babby_mylo_9x's Avatar
chang_babby_mylo_9x chang_babby_mylo_9x is offline
Thành viên
 
Tham gia: 17/08/2009
Họ và tên: ((¯`½`«`·.%(*·.¸(`·.¸ {V}{Õ}{L}{Â}{M}{T}{U}{Ệ}{T}{Â}{M} ¸.·´)¸.·*)%.·´»½´¯))
Bài viết: 97
Xã: Thị Trấn
Default

.........Hãy khóc, hãy buồn nhưng không được phép gục ngã........
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #8  
Cũ 21-08-2009, 12:19 AM
hùng hoài's Avatar
hùng hoài hùng hoài is offline
Thành viên
 
Tham gia: 22/10/2008
Họ và tên: Hùng an
Bài viết: 58
Xã: Thị Trấn
Default bai viet hay lam

chuc nhung dieu tot lanh`
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #9  
Cũ 21-08-2009, 09:08 AM
Lov3_Sag's Avatar
Lov3_Sag Lov3_Sag is offline
Thành viên
 
Tham gia: 14/11/2008
Họ và tên: phuong_vu
Bài viết: 109
Xã: Thị Trấn
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Lov3_Sag
Default

Cảm ơn em,nhờ nó mà chị hiểu rằng:có ít nhất 1 người luôn ủng hộ chị.....Cho dù chị thất bại!!!!!!!!

Chữ ký !!!!!!!!_SHITMOUSE_!!!!!!!!
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #10  
Cũ 21-08-2009, 09:26 AM
lyoco_zaa's Avatar
lyoco_zaa lyoco_zaa is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/04/2009
Họ và tên: mac ngon hy
Bài viết: 87
Xã: Hoa Thành
Default

chịu em rùi .ok luôn .nhớ học cho dậu đại học hay .bết rúa chắc sau này em sẽ đỗ đại học đấy.

Chữ ký không được khóc không được chùn bước .hãy để nước mắt cho nổi đau lớn nhất
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #11  
Cũ 21-08-2009, 10:37 AM
Nguyen_Thu's Avatar
Nguyen_Thu Nguyen_Thu is offline
Thành viên
 
Tham gia: 03/09/2008
Họ và tên: Binladen
Bài viết: 796
Xã: Thị Trấn
Gửi tin nhắn qua MSM tới Nguyen_Thu Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Nguyen_Thu
Default

Trích:
Ba mẹ ơi, đại học là gì mà chúng con phải chinh phục?

"Một con đường dài không phải quyết định bởi một cái mốc mà nó còn phụ thuộc vào hàng trăm hàng nghìn cái mốc to nhỏ khác nhau được hòa trộn trong sự kiên trì bền bỉ, niềm tin mãnh liệt và hy vọng tràn trề". (Rexon)

Người gửi: Rexon

Tôi chỉ muốn nói những suy nghĩ của mình với ba mẹ. Thực sự và không chút lạc lõng. Tôi muốn mọi người thấy tâm tư cá nhân của bản thân một học sinh lớp 11 lên lớp 12 như tôi sau kỳ thi đại học vừa rồi.

Gửi Ba, Mẹ!

Từ lâu nay ba mẹ luôn bảo con rằng: cánh cửa đại học luôn là nơi chúng ta phải tới, phải chạm vào và phải vượt qua nó. Con đã suy ngẫm, đã trằn trọc để tìm ra lời giải đáp cho câu hỏi: Liệu nó có là tất cả quyết định cuộc đời của chúng ta?

Cứ thế, thời gian trôi đi đến nay. Có lẽ đó mới chỉ là ngắn ngủi, là đơn giản nhưng phần nào con đã biết câu trả lời của mình. Đại học là cái gì để chúng ta phải chinh phục?

Con nhận ra rằng, nó chỉ đơn giản như một con đường, mà cũng không hẳn, có lẽ nó chỉ là một đoạn đường mà thôi. Còn cuộc đời chúng ta mới chính là một con đường thật sự mà nó được bắt đầu lúc ta chào đời và kết thúc lúc ta không còn bóng dáng trên cuộc đời này nữa.

Bản thân con cũng như các bạn cùng lứa với mình đang thực sự phải trải nghiệm và phát triển qua từng cột mốc mà mỗi cột mốc có lẽ là mỗi năm học ngồi trên ghế nhà trường. Một điều không thế phủ nhận là sự quan trọng trong vai trò của những cột mốc và đại học - cột mốc thứ 12 cũng không nằm ngoại lệ.

Mẹ à, con thấy rằng, cột mốc thứ 12, tuy rằng nó là lớn, lớn hơn hẳn 11 cái cột đằng trước nhưng làm sao có thể làm bọn con nhắm mắt mà đi được thẳng một mạch tới phía cuối con đường một cách thoải mái. Khi chúng ta đi đường mà bỏ qua không để ý tới một cái mốc đâu có ảnh hưởng tới cả chuyến đi, do vậy, đó không phải là tất cả phải không mẹ.

Con chỉ muốn nói với mẹ rằng: "Một con đường dài không phải quyết định bởi một cái mốc mà nó còn phụ thuộc vào hàng trăm hàng nghìn cái mốc to nhỏ khác nhau được hòa trộn trong sự kiên trì bền bỉ, niềm tin mãnh liệt và hy vọng tràn trề".

Con hy vọng đó là một công thức toán học thực sự để chứng minh một cái gì đó xa xôi trong cuộc sống mà con với mẹ vẫn đang tranh luận dang dở từ lâu.

Mong ba mẹ hiểu cho con.

Yêu Ba, Mẹ nhiều!

P/S: Đó chỉ là những suy nghĩ một chiều và một mặt của cá nhân tôi, mặc dù nó chưa là tất cả nhưng qua đó tôi thực sự muốn chia sẻ những anh chị đã bị rớt trước cánh cửa đại học mà chưa tìm lại được lối đi cho chính mình: "Hãy cố gắng đứng dậy mà đi tiếp vì ta mới chỉ vấp ngã bởi một viên đá nhỏ trước một cái cột mốc lớn, hãy còn vô vàn kilomet đang chờ đón chúng ta tới để chinh phục. Đừng buồn và hãy cố lên, để một ngày được nói với cả thế giới rằng: 'Ta là người chiến thắng!'"
http://vnexpress.net/GL/Ban-doc-viet...9/08/3BA128F6/
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #12  
Cũ 21-08-2009, 08:32 PM
Invisible_225's Avatar
Invisible_225 Invisible_225 is offline
Try All My Best!
 
Tham gia: 05/04/2009
Họ và tên: FưƠnK....[nO.1]
Bài viết: 450
Xã: Vĩnh Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Invisible_225
Default

Trích:
Nguyên văn bởi lyoco_zaa Xem bài gởi
chịu em rùi .ok luôn .nhớ học cho dậu đại học hay .bết rúa chắc sau này em sẽ đỗ đại học đấy.
cũng mong thế chỵ ah?
nhưng cuộc đời không bao giờ như mỳnh muốn.
time sẽ chứng mynh tất cả..

---------------------------------------
thành công không phải là 1 điểm đến......
mà đó là cả 1 quá trình ..
[ phấn đấu. hynh vọng. vươn lên....]

thay đổi nội dung bởi: Invisible_225, 21-08-2009 lúc 09:14 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #13  
Cũ 28-08-2009, 08:32 PM
Invisible_225's Avatar
Invisible_225 Invisible_225 is offline
Try All My Best!
 
Tham gia: 05/04/2009
Họ và tên: FưƠnK....[nO.1]
Bài viết: 450
Xã: Vĩnh Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Invisible_225
Default Tôi muốn vượt qua “mặc cảm” trượt đại học[ghi theo lời kể của L. Nga -18 tuổi - NA]

Trích:
(Dân trí) - Tôi gần như không còn đủ nước mắt để khóc nữa. Tôi vừa tiếc nuối vừa xấu hổ. Vậy là cả lớp tôi 30 người đỗ đại học, cao đẳng còn lại mỗi mình tôi. Cái hi vọng hạ điểm chuẩn đã tan vỡ.
Trong những lúc tôi ngồi im lặng trên gác, tôi đã nghĩ đến cái chết, nhưng tôi lại sợ bố mẹ tôi vì điều đó mà không chịu nổi thì sao, và các em tôi nữa. (Ảnh minh họa)

Những ngày này, khi các bạn đã bắt đầu cho những kế hoạch vượt ra khỏi cánh cửa nhà mình để đặt chân vào giảng đường đại học, thì tôi lủi thủi chôn chặt mình trong căn phòng. Tôi sợ tất cả mọi lời nói vô tình, mọi sự hỏi han mà tôi biết quá rõ nội dung… “Cái Nga nó học hành tốt thế mà sao lại trượt được nhỉ?”, cô tôi cao giọng trong tiếng thở dài của bố, mẹ tôi. “Thôi, cô đừng nhắc nữa, việc đằng nào cũng đã rồi”. “Anh, chị tính như nào thì tính chứ đừng để con bé ở nhà lêu lổng, trượt ĐH mà không quyết tâm thi lại là dễ hỏng lắm đấy”. Tôi không cầm nổi nước mắt, khóc đến nghẹt cả mũi khi thấy “trọng tâm” câu chuyện của cả đại gia đình đều dính ba từ “trượt đại học”.



Hình như với cả nhà tôi, việc “trượt đại học” là điều bố mẹ không bao giờ lường tới. Cả nhà luôn chắc mẩm tôi sẽ đỗ, sẽ làm gương cho 2 đứa em sau này. Tôi được nhận đầy đủ sự chăm sóc của bố mẹ, đặc biệt trong cả mùa ôn thi. Đến nỗi, có lần tôi đã nửa đùa nửa thật nói với bố mẹ: “Cứ kệ con, nhỡ con trượt thì sao?”. Bố bảo cấm không được nói thế. Học và học. Ôn và ôn. Tôi học và ôn đến mụ mị. Nhưng không hiểu sao tôi lại làm bài với kết quả thảm hại đến như vậy.


Hôm đi xem điểm chuẩn trên mạng, tôi gần như nghẹt thở, 6 đứa chúi mũi vào một màn hình, duy nhất có tôi là không đủ. Bạn nào cũng quay ra an ủi tôi, nhưng tôi biết niềm cảm xúc của các bạn ấy đang rất lớn. Tôi không đủ bĩnh tĩnh để nán lại cùng các bạn và ào xe đạp ra khỏi quán net, vừa đạp vừa khóc. Lúc đó tôi cảm thấy cả bầu trời cũng như sắp rơi xuống đầu tôi, tôi không nhìn thấy bất kỳ một tia hi vọng nào. Vì lúc đó tôi chỉ hình dung cảnh các bạn tôi sẽ ra ga, lên tàu, bố mẹ tiễn ra Hà Nôi, vào TPHCM đi học đại học. Rồi hè, rồi dịp lễ lại quay về thành phố tôi, họ sẽ thật đẹp, thật kiêu hãnh là sinh viên đại học. Còn tôi thì sao? Tôi không dám nghĩ tiếp. Tôi chẳng biết đi đâu, chỉ biết khóc trên chặng đường về, trong cái hình ảnh khổ đau mà mình đã mường tượng trong đầu.



Tôi lao vội lên gác, mẹ tôi chạy theo, hớt hải hỏi. Thấy tôi khóc thật to, mẹ tôi chừng như nhận ra. Tôi ôm lấy mẹ và thú thật: “Mẹ ơi, con trượt rồi”. Nước mắt đầm đìa. Mẹ tôi dỗ dành tôi nằm nghỉ, rồi mẹ buồn bã đi xuống gác. Bữa trưa hôm đó, cả nhà ăn trong nước mắt. Bố không khóc, nhưng bố cũng không ăn được cơm, ông đặt lên đặt xuống bao lần. Tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng, xấu hổ với 2 thằng em trai tôi. Rồi, mai kia tôi sẽ dạy chúng nó thế nào được. Nghĩ đến đó là tôi lại nấc lên.



Tôi cũng thấy ngại bước chân ra khỏi nhà, tôi sợ từng ánh mắt mọi người, cứ như thể việc tôi trượt đại học là một việc làm tội lỗi, khác hẳn sự toan tính của người lớn. Tôi lên mạng và muốn viết một cái gì đó để chia sẻ cảm giác của mình. Nhưng tôi không dám vì tôi sợ người ta biết tên tôi. Tôi chỉ biết viết ra nhật ký, tôi chưa biết mình sẽ phải làm gì để thoát khỏi cảm giác vừa tiếc nuối với kết quả thi, vừa xấu hổ vì những gì tôi “đang có” đã khiến bố mẹ thất vọng đến vậy. Tôi muốn vượt qua “mặc cảm” trượt đại học. Tôi phải làm gì để thoát khỏi cảm giác xấu hổ và mặc cảm này đây, xin các anh chị và các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
http://dantri.com.vn/c135/s658-34483...ot-dai-hoc.htm
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #14  
Cũ 29-08-2009, 07:49 AM
lyoco_zaa's Avatar
lyoco_zaa lyoco_zaa is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/04/2009
Họ và tên: mac ngon hy
Bài viết: 87
Xã: Hoa Thành
Default

đã xẫy ra rồi thì bắt đầu lại .cò ai cười được gì mãi .và cũng có ai khóc được mãi đâu chứ.hãy chấp nhận và cố gắng hơn thôi .đùng làm vậy mọi người sẽ thương hại mình nhiều hơn thôi.trên đời nay rất nhiều sao mà.thời gian còn nhiều bạn có đủ kiên nhẫn ko thôi đùng bỏ cuộc lj giữa chừng điều đó rất thậm tế đó
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #15  
Cũ 29-08-2009, 01:58 PM
_[B]i_[R]ian_'s Avatar
_[B]i_[R]ian_ _[B]i_[R]ian_ is offline
Thành viên
 
Tham gia: 03/05/2009
Họ và tên: TRần Văn Hùng
Bài viết: 50
Xã: Huyện khác
Default

hi vọng mình sẽ thành công
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
 

Quuyền Hạn Của Bạn
Bạn không thể tạo chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi files đính kèm
Bạn không thể sửa bài của bạn

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Hiện tại là 01:13 PM (GMT +7)


Diễn đàn Người Yên Thành Online
Nội dung được các thành viên xây dựng và tổng hợp
Powered by vBulletin® Copyright ©2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.