Trở về   Yên Thành Online > Khu vui chơi giải trí, giao lưu gặp mặt > Người Yên Thành bốn phương > Góc văn chương

Chào mừng bạn đến với Yên Thành Online.
»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà

»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp


Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Cũ 20-06-2009, 10:02 PM
VieTuan's Avatar
VieTuan VieTuan is offline
Tháp Sơn Chi Tử
 
Tham gia: 10/10/2008
Họ và tên: Hậu Thành An
Bài viết: 70
Xã: Hậu Thành
Nháy mắt Tình Online

Truyện (tạm gọi như vậy) này viết đã khá lâu, mục đích chính là để công kích mấy thằng ku con hay lởn vởn "chăn gà chích" trong một diễn đàn khác mà tôi tham gia quản trị. Tuy nhiên để phù hợp với diễn đàn NYT truyện đã được chỉnh sửa và lược bỏ một số yêu tố gây sốc. Xin post hầu bà con cho vui.

Nàng

... Hắn hoàn toàn bất ngờ về lời đề nghị đầy ẩn ý mời mọc đó. Là một thợ săn tình có hạng, hắn vẫn không thể tin được cái tin nhắn đang nằm hiện hiện trong máy điện thoại, trước mặt hắn là của nàng. Không thể dễ dàng như vậy được. Đã nhiều lần chát với nàng, có cái nick rất dễ thương và đa cảm “thienthansaumuon2004” (thiên thần sầu muộn), hắn biết chắc nàng vẫn chưa đầy 20 tuổi. Nàng là con một cốp lớn sống cùng thành phố với hắn, rất mực được cưng chiều nhưng lại sớm thiếu tình cảm của mẹ. Nàng kể hắn nghe là mẹ của nàng đẹp lắm, lấy bố nàng là một tiến sỹ khoa học có vị trí cao trong xã hội và chỉ sinh ra duy nhất một cô con gái rượu dễ thương xinh đẹp. Thế nhưng, tạo hóa thường khéo bày trò oan nghiệt, kẻ thừa tiền thì lại hay thiếu tình. Mẹ nàng đã ngoại tứ tuần vẫn không quên được thời thiếu nữ bay bổng, được săn đuổi chiều chuộng. Mẹ nàng thích sự tự do, thích được giao du quan hệ, hơn nữa mẹ nàng lại độc lập với bố nàng về mặt tài chính. Còn bố nàng thì suốt ngày công việc, suốt đời công tác, đâu còn thời gian để mà chăm chút đến tấm thân ngà ngọc đang độ hồi xuân hừng hực của mẹ nàng. Hệ quả tất yếu là mẹ nàng có những “mảnh trời riêng”. Và rồi bố mẹ nàng ly thân.

Theo lời nàng tâm sự, nàng ở với bố, vật chất ứ thừa trong sự thiếu thốn tình cảm và sự chăm lo dạy bảo. Điều kiện vật chất thừa mứa đã không ít lần làm nàng buồn chán và có ý định nổi loạn. Nhưng rốt cuộc nàng vẫn giữ được mình đúng mực. Nàng vẫn là con gái nhà lành.

Hắn

Xuất thân từ một gia đình gốc Hà Thành chính hiệu, tuy không được học hành đến nơi đến chốn nhưng hắn có cái miệng dẻo và ngọt hơn kẹo kéo. Mẹ mất sớm sau một cơn bạo bệnh. Bố là một người đàn ông tráng kiện đã đi bước nữa. Kể từ ngày tái giá, bố hắn đột nhiên đổ bệnh và dần trở thành một ông già đau ốm thường xuyên và ngày càng trở nên bạc nhược. Trái lại, mẹ kế của hắn thì xuân tình ngày càng phơi phới và ai cũng biết đó là hạng đàn bà lẳng lơ. Những khúc thịt nhung nhúc cố núp sau làn áo mỏng luôn như chực xồ ra mỗi khi ánh mắt của bà ta dõi theo một bờ vai rắn chắc, một bắp chân trần khỏe mạnh.

Hắn thất học và không hiểu sao lại bị nhiễm cái “chí đa tình” của bà mẹ kế nên suốt ngày lang thang “săn hàng” để thỏa cơn đói tình luôn dày vò tấm thân gầy gò của hắn. Thời đại số hóa, công nghệ thông tin bùng nổ như “đồng lõa” với hắn, tạo cho hắn một thiên đường béo bở. Lọ mọ hết diễn đàn này đến diễn đàn khác, chát-rum (chatroom) nọ đến chát-rum kia, hắn lươn lẹo với tất cả các hạng phụ nữ có thể tiếp xúc được. Nổi đình nổi đám trong giới chát-tơ (chatter) với cái nick hoathuonghoantuc (hòa thượng hoàn tục), một cái nick rất khơi gợi, dễ làm cho những hạng đàn bà hư hỏng tượng tượng đến một “nhà sư hổ mang” đang lạc bước trần tục, hắn dư thừa kinh nghiệm để không một “con mồi” nào có thể “làm hàng” qua mặt hắn được. Sự từng trải nói với hắn rằng nàng không thể dối hắn. Hắn thậm chí đã có lần được “xem hàng” (view webcam) của nàng rồi cơ mà. Dẫu chỉ nhìn xéo từ một bên qua và trong một thời gian ngắn ngủi, con mắt tinh quyệt của hắn vẫn kịp bắt được hình ảnh một cô gái mới đến độ trăng tròn, má bầu da trắng, trên đôi môi son đỏ thấp thoáng hàng lông măng hơi đen và mượt như nhung. Từ lâu hắn đã ao ước một ngày nào đó sẽ được vục cái miệng bẩn thỉu vào nàng mà sục sạo, mà hút cho kỳ cạn nguồn nhựa tình mơn mởn đó. Và ngày đó đang đến, đến quá bất ngờ. Hắn không thể tưởng được mọi việc lại đột ngột và thuận lợi đến như vậy. Nàng nhắn tin nói rằng đang bị một cú sốc tâm lý từ gia đình, rằng nàng “đang cần một người tâm sự, một chỗ dựa”. “Chỉ có người hiểu biết như anh mới có thể giúp em lấy lại cân bằng”. Hơn nữa, cái nơi nàng chủ động hẹn hắn lại là một quán cà phê vườn vắng vẻ. Nơi đó ánh sáng không bao giờ đủ để có thể làm một việc tử tế. “Nàng muốn giấu mình ư, hay nàng không muốn bất cứ ai nhìn thấy nàng trong cảnh chán buồn tuyệt vọng?” Như thế càng tốt, càng thuận lợi cho hắn, vì đấy cũng là địa điểm lý tưởng, nơi hắn đã bước qua không biết bao nhiêu đời đàn bà. Hẳn là nàng không hiểu nỗi khát khao chiếm đoạt lâu nay của hắn nên mới vòng vo rào đón, “em đang buồn lắm, gặp em anh không được chê em già đâu đấy”. “Ô hố, già ư? Cái này thì anh biết quá rồi cưng ơi, em mà trẻ cái nỗi gì”. Hắn bất giác cười khả ố. “Anh sẽ cho em một chỗ dựa, thiên thần bé nhỏ à, anh sẽ đưa em lên tận thiên đường”. Bao nhiêu ý nghĩ bệnh hoạn dâng lên làm cổ họng hắn nghẹn cứng. Nuốt ực cục nước bọt đặc quánh trong miệng, mắt hắn nhắm nghiền lim dim tưởng tượng…

Gặp

Đúng hẹn, hắn mò đến. Lách mình qua cái cổng rậm rạp cây lá, hắn tuồn mình vào bên trong vườn. Vẫn mấy ngọn đèn vàng đỏ, vẫn tiếng nhạc lả lơi kích động “em ơi có bao nhiêu, sáu mươi năm cuộc đời, hai mươi năm đầu sung sướng không bao lâu…”. Trong quán vẫn tối và âm u như thường lệ, hắn cố chớp mắt thật nhanh để làm quen với quang cảnh thiếu sáng bên trong và đảo mắt nhìn sâu vào góc trong bên phải vườn nơi nàng đã hẹn, cố tìm một bóng áo đỏ. Nơi ấy, kẻ thành thạo chỗ này biết chắc có kê một ghế sô-pha bọc nhung đủ êm và đủ rộng để có thể quay cuồng một trận tả tơi. Rất nhanh chóng hắn phát hiện ra “cô bé mặc áo thun đỏ, tóc dọc bím 2 bên”, tay đang vân vê cái ống hút...

Nhưng, hỡi ôi, khi hắn còn chưa kịp hưởng thụ cảm giác sung sướng của một mãnh thú vồ được con mồi thì cái dọi sáng màu vàng èo uột vô tình hắt xiên từ trên mái vườn bên trái xuống đã thật oan nghiệt khi để cho hắn và “thiên thần bé nhỏ” kia kịp nhận ra nhau. Tia lửa điện phát ra khi bốn con mắt khao khát hội tụ cũng là tia sấm sét kinh hoàng làm cho hai kẻ si tình chết đứng. Mặt đối mặt, cả hai đứng trân ra, mắt trợn tròn, miệng ú ớ… Quá choáng váng! Hắn vụt chạy như điên ra ngoài, để lại sau lưng một người đàn bà áo đỏ ngả nghiêng, sụp đổ. Những khúc thịt ngồn ngộn xô nhau vì bị ép trong tà áo quá chật rung lên tuyệt vọng. Nước mắt lã chã muộn màng!

(Hà Nội, 03/01/2006)

Copyright © 2006-2009 NAT

Chữ ký "Vẫn biết lời nói phải đi đôi với việc làm nhưng, xin lỗi, nhiều thằng nói ngu bỏ mịa!"
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
 

Quuyền Hạn Của Bạn
Bạn không thể tạo chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi files đính kèm
Bạn không thể sửa bài của bạn

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Hiện tại là 05:57 AM (GMT +7)


Diễn đàn Người Yên Thành Online
Nội dung được các thành viên xây dựng và tổng hợp
Powered by vBulletin® Copyright ©2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.