Chào bạn Khách, bạn đang theo dõi chuyên mục tâm sự online.
Chuyên mục này là nơi các thành viên ghi nhật ký, cảm nghĩ của mình về Quê hương, cuộc sống, những tâm sự khó nói hay là cảm nghĩ về diễn đàn. Đó là những cảm nghĩ xuất phát từ bản thân của mỗi người, cho nên vào chuyên mục này Khách cần chú ý các điều sau:
1.Những bài mở đầu chủ đề có nội dung sao chéo nội dung từ nguồn khác, sẽ bị xóa không báo trước.
2.Mỗi thành viên chỉ được phép tạo 1 topic riêng của mình, các tâm sự, cảm nghĩ khác hãy viết tiếp vào topic đó.
3.Bài viết phải theo nội quy chung của diễn đàn
Chúc bạn Khách online vui vẻ
Nhảy đến trang...
Chào mừng bạn đến với Yên Thành Online.
»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà
»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp
Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.
Chia tay “tình đầu” em nhận thấy cuộc sống thật tẻ nhạt. Giây phút chia xa, em hoang mang nhìn về mọi thứ; kể cả anh. Lần đầu tiên nhận lời yêu 1 người, tình cảm em dành cho anh ngọt ngào, trong sáng.
Tình cảm của anh và em chợt đến và chợt đi phải không anh? Tình cảm của con người chỉ là như vậy sao? Em không biết tình cảm của tình yêu là gì, như thế nào nữa cả.
“Bình minh sẽ mang em đi”. Anh bảo tình cảm của tình yêu là thế, ngày tháng bên anh rất ngắn mà những lần gặp anh cũng rất ít. Anh bảo sẽ giải thoát cho em vì anh không muốn em khổ vì anh. Anh thực lòng yêu em, anh không muốn em khổ vì anh. Nhé! Hãy hiểu cho anh. Vậy mà đến lúc em nói với anh rằng em nhận thấy tình cảm ấy không phải là tình cảm của tình yêu mà chỉ là tình cảm của tình bạn, em muốn anh và em dừng lại thì anh lại bảo sao lại thế, anh không muốn thế... Em không thể hiểu con người anh thế nào? Tình cảm con người anh thế nào?
Anh bước vào cuộc sống của em một cách tình cờ, và em muốn sự tình cờ đó sẽ có khi em và anh dừng lại hẳn cái tình cảm không phải là của tình yêu ấy. Và, Kết Thúc.
Bất chợt ta gặp nhau. Coi như người xa lạ.
Tự nhiên em muốn nhớ về anh. Không hiểu tại vì sao khi nghĩ về tình yêu em lại nhớ đến anh. Có lẽ là do anh là người đầu tiên cho em những cảm giác “khái quát” về tình cảm của tình yêu nhưng cũng chính anh đã làm cho em nhận được ra rằng đó không phải. Chỉ là ngộ nhận. Em nghĩ tình cảm của anh và em chỉ là ngộ nhận, phải không anh, anh có nghĩ vậy không?
Cuộc sống lấy đi của em nhiều thứ quan trọng. Lòng tin tưởng dần dần biến mất thay vào đó là sự hoài nghi về mọi thứ có xung quanh em; em trở thành 1 người sống khép mình lại, cô đơn tự chống chọi... Rồi 1 ngày có 1 người bước vào cuộc sống của em và bảo với em rằng: “Hãy thử đặt lòng tin vào người khác 1 lần đi, cho dù kết quả như đau đớn hay là hạnh phúc thế nào cũng được; để lúc về sau mình đừng hối hận là tại sao lúc đó mình không thử. Hãy tin tưởng tình cảm của người khác cho dù kết quả thế nào, có thể là đau đớn nhiều nhưng khi quay ngược thời gian lại em vẫn muốn có quyết định như ngày xưa và không hối hận. Vì đó mới chính là cuộc sống thật của em, đừng tự gồng mình lên và chịu đựng. Yêu thì cứ bảo là yêu, ghét là ghét”. Hãy tự tin nói với 1 người nào đó rằng em yêu họ. Không phải tình cảm cứ để trong lòng là tốt đâu, đừng chờ tình yêu tự tìm đến mình như bấy lâu nay em vẫn làm mà hãy tự đi tìm nó đi em”