|
|
||
|
Ðiều Chỉnh | Xếp Bài |
#1
|
||||
|
||||
¤Ân Hận¤
Có 1thời ta mải miết ra đi.
Chưa biết nghĩ suy những gì được mất. Điều ko thật lại tưởng chừng có thật. Để tự mình đánh mất chính mình đi. Quá vô tư nên chẳng kip ngĩ suy. Già chưa đến nhưng đâu còn thơ trẻ. Thời gian trôi đi bao tháng ngày hoài phí. Để bạn bè vô ý bước qua mau. Khi ở gần ta chẳng nhận ra nhau. Khi xa cách mới nhìn nhau rõ nhất. Điều có thật lại tưởng chừng ko có thật. Mình dẫm đạp mình mà hay biết gì đâu. Dễ gì quên những năm tháng thương đau. Mất mát quá biết lấy gì đền trả. Đời dài rộng mà vòng tay ngắn quá. Ta nhỏ nhoi như dấu chấm giữa lưng trời. Ta là kẻ suốt đời nặng nợ. Nợ với đời và nợ với chính ta. |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|