Trở về   Yên Thành Online > Khu vui chơi giải trí, giao lưu gặp mặt > Teen Yên Thành

Chào mừng bạn đến với Yên Thành Online.
»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà

»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp


Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Cũ 22-12-2011, 07:50 PM
bi.leek bi.leek is offline
Thành viên
 
Tham gia: 10/08/2011
Họ và tên: Ngọc Lạc
Bài viết: 18
Xã: Huyện khác
Default nhật kí

Từ lặng đến giờ.tính ra thảo yêu đơn phương tôi cũng chừng 2 năm.cũng khng hiểu sao ở con người tôi có điểm gì mà làm khổ người ta như vậy.
Tôi và thảo vốn là một đôi yêu nhau(nói vậy nhưng thật ra lúc đó tôi chỉ tán bừa).sau cùng vì không có tình cảm với thảo nên tôi quyết định chia tay,và dĩ nhiên người duy nhất đau khổ là Thảo.chúng tôi kết cặp vỏn vẹn 2 tháng,dù vậy,thảo không chấp nhận sự thật,ngược lại còn nuôi hi vọng một ngày nào đó tôi sẽ quay lại.một ý chí đi tìm hạnh phúc thật kiên định hay long chung thủy sắt son.mặc dù tôi chưa làm chuyện gì trái lương tâm đối vơi thảo.cũng chưa tặng thảo 1 cái hôn,nhưng Thảo khiến tôi cảm tháy có lỗi nhất.suốt thời gian sau khi chia tay,tôi muốn “im lặng” để thảo có thể quên nhanh hơn.nhưng đôi mắt buồn,giọng nói nhẹ trong đáng thương kia khiến tôi không thể nhẫn tâm như vậy.
Có thể hiểu niềm hi vọng trong thảo chưa bị mờ nhạt.người con gái của ý chí.hay long chung thủy sắt son.
Tết 2011,một cái tết lạnh buốt da thịt,nhưng nóng bỏng trái tim.không phải tôi tự tin mà sự thật là Thảo còn yêu tôi hơn trước kia.nó được biểu lộ qua câu nói hành động của thảo lúc chúng tôi đi chơi với nhau danh nghĩa 2 người bạn.ngồi sau xe,thảo nói:
-lạnh quá!
Thấy tôi không trả lời,thảo hỏi:
-cho thảo ôm ngọc nha,lạnh quá?!
Tôi gật đầu,tất nhiên là được.ôm 1 cái hay 1 ngìn cái cũng mãi mãi không bao giờ bù đắp được nỗi đau mà thảo phải gánh chịu từ trước đến giờ.
Đôi tay nhỏ nhắn vòng qua eo rồi ghì chặt lấy tôi,guc đầu vào vai tôi,1 cảm giác ấm áp vừa xẹt qua tim,tôi lẩm bẩm sao mình lại là một thằng tàn nhẫn và vô dụng vậy…
Thảo học ở phú thọ.còn tôi học ở Đà Nẵng nên 1 năm chúng tôi gặp nhau không nhiều.sau cái tết ấy,bọn tôi lại xa nhau,chắc thảo buồn nhiều lắm,tôi không thể hình dung nổi tình yêu mà thảo dành cho tôi to lớn đến cỡ nào.và bạn có biết không?!con người ai cũng có mơ ước.có một loại giấc mơ mà tưởng chừng như hoang đường,không có thực.nhưng người ta vẫn mong đợi,ước ao.những giấc mơ này thường sinh ra từ sự đau khổ tâm hồn,hoàn cảnh khiếm khuyết.họ ước mơ và mộng tưởng.nhưng!họ không hề đáng thương,họ là những con người đã biến đau khổ thành hạnh phúc nhờ giấc mơ.dù không thành hiện thực,nhưng ít ra nó là một giấc mơ đẹp.hãy để họ chìm trong giấc mơ,hãy để họ chìm trong hạnh phúc.
Thấm thoát mùa hè đã đến,một lần nữa thảo lại gặp tôi sau 6 tháng nhớ nhung.
Tâm sự ở bờ biển,true đùa nghịch ngợm,thật ra tôi cũng ngại đối diện với thảo,với tình cảm của thảo,nhưng thảo thì ngược lại.nhìn tôi trong ánh sang yếu ớt của mặt tăng,thảo ghé sát nói:
-trời ơi,ngọc lạc! muốn cắn cho mi một cái!
Tôi cười không nói,giá như đây là người yêu tôi nhỉ?!chắc là tôi bật khóc mất.nhưng sao tôi lại không mảy may rung động trước thảo?!người con gái xinh xắn đáng yêu,trong sang vậy mà.
Lặng một hồi lâu,thảo lại ngắm tôi một lúc,rồi nói:
-ngọc,thảo sắp đi phú thọ rồi,ngọc cho thảo hun một cái nha?!
Là hun má thôi,ngọc nhé???
-ừ,hun bao nhiêu cũng được.hi…(nói rồi tôi chống cằm ghé sát thảo,mắt nhắm lại).tôi chỉ thấy 2 bàn tay thảo vuốt lên mặt mình,một cái hôn thật lâu,ướt,lên má,rồi một cái nữa rang má bên kia,bất chợt tôi thấy bối rối trong lòng,tôi quay đầu theo sự chỉ đạo của đôi bàn tay nhỏ nhắn kia đối diện sát thảo,bất chợt 1 nụ hôn đặt vào môi tôi,tôi cảm nhận được một khát khao hạnh phúc vô tận.khát khao cháy bỏng mãnh liệt trong than xác người con gái bé nhỏ yếu đuối.
Thảo đẩy tôi ra và bực tức:
-ngọc ngốc,đúng là con nít !!!
Tôi hận sự tàn nhẫn của mình lúc đó,tôi đã không đón nhận nụ hôn ấy,cũng không từ chối.chắc thảo thấy lạc lõng lắm,lạc long như đang đi giữa đại sa mạc mênh mông không 1 bóng người.nhưng.thảo lại trách tôi là “con nít”.cũng không biết tôi tàn nhẫn đến mức nào.tôi lén nhìn sang,đôi mắt buồn long lanh ấy chắc đang chực khóc lắm,tôi cũng vô dụng lắm,chẳng biết phải làm gì,
Hai bàn tay thảo quấn quýt bên 2 tay tôi,vuốt ve,rồi dơ lên bói toán.thảo đang lợi dụng nắm tay.một lợi dụng đáng yêu hơn bất cứ thứ gì đáng yêu nhất.tôi cũng chỉ biết cười,ước gì mình yêu thảo nhỉ!chắc là mình hạnh phúc nhất thế giới,mình sẽ cho thảo mùi vị nụ hôn,tặng thảo hạnh phúc mà thảo đang hi vọng,một tình yêu thật sự.nhưng sự thật thì dường như quả tim tôi hóa sắt đá lâu rồi.tôi trách mình sao nỡ phụ bạc người con gái ấy,trách sao con tim mù quáng ngu si.thôi được,tôi sẽ tặng thảo một nụ hôn,là hôn má.đối với thảo,vậy là tôi đã quá can đảm trong cái định nghĩa tình yêu”phải thật lòng mới yêu” của tôi.
Thảo à,ngọc cũng muốn hun thảo,hi,cũng sắp đi rồi…
Thảo quay sang nhìn tôi bằng vẻ mặt rạng rỡ,mỉm cười rồi nhắm nghiền mắt lại chờ đợi.tôi rụt rè tiến sát thảo,khoảng thời gian ấy sao mà lâu như vậy.tim tôi nhảy loạn xạ,tôi lấy hết can đảm và tiến sát,bất chợt thảo nóng lòng mở mắt ra,tôi giật mình khựng lại.như vừa bỏ lỡ một chuyến du lịch,thảo nẩy người la lên tiếc nuối,rồi lại ngượng ngùng im lặng.
-không muốn người ta hun hả? (tôi hỏi đùa)
-đâu có,tại thấy lâu quá,tưởng ngọc không dám…
Tôi cười,lòng can đảm vừa nãy đã bay đi đâu mất.thảo thì chán nản ngồi trầm tư,hướng mắt về phía góc biển xa xăm,nhìn về 1 hạnh phúc như xa vời.
Màn đêm thăm thẳm,bỗng một vệt sáng vụt qua.
-sao băng,thấy không thảo?ước đi ! (tôi kêu lên,rồi nhắm mắt lại cầu nguyện theo cái lệ,một điều ước giản đơn,giản đơn thôi,nếu có thật thì là kì diệu,tôi nghĩ vậy.)
-sao thảo không ước?
-thảo không muốn,nhưng cũng đã tắt rồi.
-thôi chắc thảo tự tin về bản thân nên không cần ước chứ chi.
-không phải vậy,ngọc con nít.
-trông ngọc giống con nít lắm hả?!đó là người ta chưa lộ nguyên hình thôi.haha
-sao không lộ nguyên hình đi?!
Thảo thách thức,tôi liền nhe răng,dơ móng tay(nhe nanh,dơ móng vuốt) chồm lên như muốn ăn thịt thảo.
-ê ê! Không sợ,vậy mà bảo là hiện nguyên hình à?!
Sau cùng tôi phải lấy đèn bin hù mặt quỷ thì thảo mới im sợ.
Ngồi tâm sự them một lúc,rồi chúng tôi ra về.
còn 3 ngày nữa thảo sẽ ra phú thọ.tôi thấy khó chịu,nhưng vẫn im lặng,không lien lạc với thảo,và tôi sẽ đột ngột rủ thảo đi chơi vào ngày cuối cùng ấy để tạo cho thảo sự bất ngờ.nhưng sự thật thì người bất ngờ lại chính là tôi.tôi ngã ngửa khi biết thảo đã đi phú thọ từ sáng qua.thảo nói vì thấy sau hôm tâm sự ở dưới biển mà ngọc vẫn thờ ơ,im lặng nên thảo nghĩ ngọc không có hứng thú với thảo,nên buồn bã bỏ đi trước.như vậy thảo đã đi sớm hơn thông báo 1 ngày mà không báo lại.tôi biết có trách thảo cũng không thay đổi được gì.
Từ đó,không hiểu sao tôi rất hay liên lạc với thảo.bọn tôi nói chuyện rất vui vẻ,thảo lại luôn miệng nói đang độc than mỗi khi tôi hỏi.và tôi nhớ nụ cười,cái liếc mắt đáng yêu của thảo,nhớ cả cái ôm khó thở,nhớ hết những gì thuộc về thảo.những khoảnh khắc đáng yêu của thảo từ lúc tôi mới quen đến giờ cứ ùa về trong tâm trí.tình cảm thảo dành cho tôi,một tình cảm dịu dàng vô tận,một tình cảm cao thượng,cho mà không mong đáp lại,nụ cười ấy đâu phải của loài người tầm thường.người con gái của thiên đình.mọi thứ thuộc về thảo đều đáng yêu hơn bất cứ thứ gì trên đời.tôi nhớ thảo đến nỗi bọn tôi tâm sự đến 112h đêm mới ngủ,có lần vì trời mưa,lại không nói chuyện được trong nhà nên tôi ra ngoài cởi áo trùm lên đầu để được nói chuyện lâu hơn.cứ hễ gặp ai xinh xắn thì tôi lại so sánh với thảo,1ban giám khảo gian lận,và thiên vị.đôi lúc muốn kéo thảo ra khỏi tâm trí mà ôm thật chặt,không cho rời xa nữa.và tôi đã yêu thảo.thật kì diệu,nó không phải một sự dản đơn thôi,nó có thật và tôi cho là rất kì diệu.
*tin nhắn:
-bé ơi,đang làm gì vậy?trời ở quê nóng quá đi thôi.
-th đang học nè,nóng thì bật quạt cho mát.hj
-bật quạt cũng nóng,ngoài đó lạnh ko?ôm ngọc cho điều hòa nè.he
-Ôm sao đc ngọc.tết về rồi cho ôm.hj
-tết thì nói làm gì,lâu quá.thảo mà ở đây chắc ngọc cắn cho chết luôn quá…
-uk,hj..tết về rồi cho n cắn bao nhiu cũng đc,nhưng cắn nhẹ thui nhé,ko thì thảo đánh cho đó.
-Rồi,hứa rồi nhé,thỏ con.nay kêu t là thỏ con nha.vì thỏ cũng gần âm với thảo,thỏ ơi nhớ thỏ quá đi thôi.
-Uk,nhưng sao lợn con lại nhớ thỏ vậy?nhớ thật không?
-đừng gọi là lợn con,chẳng hợp tí nào.nhớ à,cũng ko biết,tự nhiên thấy nhớ lắm,chỉ muốn ôm cho 1 cái,hj
-ko gọi là lợn con thì gọi gì?mà ngọc đùa th đấy hả?lúc trước T yêu N vậy,sao N ko nhớ,ko ôm đi,để bây giờ mới nói là sao hả ngọc?
-gọi ngọc là cà rốt nha,hihi
Nhớ thảo à,vì lúc trước N ko nhận ra là đã yêu T,T ơi mình quay lại với nhau nha?yêu thảo lắm,hic nhớ gần chết luôn…
-N à,thảo thật sự xin lỗi,thảo đã nhận lời yêu người khác rồi,thật sự xin lỗi nha.cũng tại ngọc đó.
-vậy à,sao nhanh vậy?
-thật sự thì ngọc cũng biết mà,thảo rất yêu ngọc,nhưng vì thấy ngọc thờ ơ nên nghĩ ngọc ko yêu,nên thảo đã nhận lời người khác rồi.
-lại đồng ý yêu bừa hả thảo?
-ko.nói chung là vẫn có tìh cảm,ngọc biết đấy,thảo tham lam và đa tình mà.
-Thảo thấy thú vị khi yêu bừa vậy à?nhiễm thói “yêu” thời nay rồi hả?phải kiên nhẫn chứ,cứ đua đòi so bì với bạn bè bằng đc sao?
-thật ra thảo vẫn có tình cảm với người đó,nhưng lại yêu ngọc hơn,nếu cho chọn thì thảo vẫn chọn ngọc hơn mà…
Nhưng đẫ muộn rồi,thôi ngọc đi tìm người khác đi,còn nhiều người hơn thảo mà!và chúng ta sẽ mãi là bạn như trước kia nha!
-ra vậy..
Làm ngọc cứ tưởng.thôi ko làm bạn đâu,ai muốn làm bạn với thảo chứ…
-sao ngọc nói vậy?ngọc đang đùa à?
-nghĩ đùa à?yêu thì yêu thật,nhưng giờ thảo là của người khác rồi,đành chấp nhận thôi.vậy là từ nay ko đc kêu thảo là thỏ nữa rồi…
-sao vậy?cứ bình thường đi,đã nói chúng ta vẫn là bạn như trước mà,cà rốt.
-thôi đừng kêu cà rốt nữa,ngại lắm.bạn bè gì chứ,cứ kệ ngọc yêu đơn phương đi!
-sao vậy,trên thế giới đâu phải mình thảo là con gái.ngọc có thể tìm hạnh phúc khác mà,quên th đi nhé?!
-đùa,ko quên đc.có lẽ ngọc sẽ ko yêu ai nữa cho đến khi quên đc thảo,hay sau khi ra trường.người con gái duy nhất của trái đất ạ.
Sau lần nhắn tin ấy,tôi đã thấy mình rơi xuống vực thẳm.tôi gục sặc sụa trong góc bàn.tôi đã giết người,và cướp của rồi tôi chẳng nhớ.nên ông trời cho tôi gặp quả báo đây mà.tôi cứ ngỡ thảo vẫn đợi tôi,tôi cứ ngỡ tất cả sẽ diễn ra theo ý mình.ai mà ngờ chứ.sao mọi chuyện trên thế giới này lại thay đổi nhanh đến như vậy.
Tiếp nối là những chuỗi ngày đau khổ thảm hại.tôi vẫn thường xuyên lien lạc với thảo.không biết thảo cố ý hay vô tình,cứ tạo cho tôi 1 tia hi vọng rồi lại dập tắt nó đi nhanh chóng gọn gàng,liên tục như vậy
*Một lần:
-Thảo xem ngọc như 1 người bạn đặc biệt,nên ngọc có thể ôm thảo nếu ngọc muốn!
-Bạn đặc biệt gì ko hiểu,nhưng ngọc ôm,xong hun luôn,đc ko?hj
-uk,cũng đc,tùy ngọc.
-ơ,thảo đã có người yêu rồi mà vẫn để ngọc hun,vậy đc ko?
-bt mà,thì ngọc là người bạn đặc biệt duy nhất.người yêu thì kệ hắn.
-đùa thôi,N ko hun thảo khi thảo là của người khác đâu,vậy lén lút quá.ngọc muốn hun thảo khi thảo là của riêng ngọc thôi.hi..nhưng chắc chỉ là mơ thôi…
*lần khác:
-Người yêu hả?!nó bình thường thôi,trầm tính lắm,thảo hỏi gì thì nó trả lời vậy,nhiều lúc chán quá chào hỏi xong rồi cúp máy luôn.thảo thích nói chuyện vơi ngọc hơn,thấy thoải mái hơn.cũng ko biết nữa,hj..chắc là vẫn còn tình cảm với ngọc,hi…
*lần khác:
-Còn lâu!ko yêu ngọc đâu,thảo đã có Hoan(tên người yêu)và chỉ yêu mình Hoan thôi,ngọc đừng hi vọng nữa,quên thảo đi,nha!!!
*thế đấy,vì vậy nhiều lúc tôi quyết định cố quên đi thảo,2người sẽ ko lien lạc với nhau nữa.nhưng dường như muốn níu dữ tôi lại,thảo lại gửi ảnh sang cho tôi,gọi điện và nói rằng “xin lỗi,không biết nói chuyện với ai nên nhớ ra ngọc”.
Và tôi hi vọng,hi vọng trong đau khổ,biến đau khổ thành niềm vui.đôi lúc tôi nghĩ rằng cuối cùng rồi mình cũng chinh phục được thảo,tôi tưởng tượng,mơ mộng được ôm thảo,vuốt lên làn tóc,nắm tay thảo…nghĩ đến giây phút ấy,lòng tôi như được hạnh phúc thật sự.và đến một ngày nọ:
*nhắn tin:
-người anh yêu ơi,đi học chưa?sáng giận gì mà ko thấy nt trả lời vậy?!
-đang học nè,giận gì?!ko có.
-ừ,nếu có giận thì ngọc vẫn yêu đấy nhá.hjhj..yêu thảo suốt đời!vợ thảo muôn năm!!
-sao cứ tự làm khổ mình thế?ngọc nên quên T đi chứ.T thấy có lỗi lắm,N hãy đi tìm HP cho mình đi!!!
-kệ!hj,thấy có lỗi thì yêu lại Ngọc đi!đùa đó,hj
Mà để ngọc yêu kiểu vầy cũng đc.sống trong mơ,ít ra ko thấy đau khổ,dần dần quên thảo thì sao?!
-tỉnh mơ đi N,làm vậy đau lắm.Thảo đang có Hoan mà,ko thể bỏ Hoan rồiY Ngọc đc.
và Có lẽ Thảo nên ít nói chuyện với ngọc,để N có thể quên thảo nhanh hơn.
-thôi,Thảo có khuyên hay chính ngọc ngượng ép cũng ko thay đổi đc gì đâu.tim ngọc lỳ lợm lắm,hjhj…với lại đang vui mà,buồn gì đâu?!
-ko phải,Thảo ko muốn ai đau khổ vì thảo.Thảo còn người yêu mà.xin lỗi ngọc.hãy quên thảo đi!
-uk.
nếu thảo thấy khó chịu thì ngọc rút lui vậy.
-thật à?nhưng dù sao cũng phải là bạn như trước kia đấy nhé?!
-sao cũng đc.
-uk,phải là bạn như trước kia đấy.như vậy nhé!!!
-thảo ơi!ngọc biết trước kia ngọc phụ tình thảo,ngọc biết thảo đau khổ lắm,nhưng thảo vẫn yêu ngọc.yêu tận2 năm.khiến ngọc thấy rất có lỗi.thảo vẫn yêu,vẫn gọi điện cho ngọc tâm sự.ngọc chưa bao giờ ngăn cản cấm đoán.còn đi chơi với thảo để ko dập tắt hi vọng trong thảo.ngọc cũng ko khuyên thảo tìm người khác,vì ngọc biết nói vậy làm thảo rất đau lòng.chẳng ai nhẫn tâm đến nỗi đánh thức,dập tắt giấc mơ của người khác đâu.ngốc ạ.và giờ đây,ngọc yêu thảo thì lại bị cấm,là sao hả T?
-nhưng đây là cách tốt nhất rồi N.
-Ngọc thấy còn cách tốt hơn,nhưng nếu thảo muốn ngọc quên thật thì cũng đc,với điều kiện thảo đừng liên lạc với ngọc nữa.cho đến khj ngọc quên đc thảo,ngọc sẽ thông báo cho thảo và chúngta lại là bạn như trước.được ko?
-uk ảo hứa,nhưng đừng cắt liên lạc nha,vs ngọc cũng phải hứa là khi nào có người yêu Ngọc phải thông báo cho thảo biết đấy.
-cái này ko cần,vì chưa quên đc thảo,ngọc sẽ ko yêu ai nữa.
Thảo hứa đi!ko đc liên lạc với ngọc nữa.vs nếu sau này lỡ thảo có chia tay với người yêu thì cũng tuyệt đối ko đc liên lạc thông báo cho ngọc.N cũng hứa luôn nếu chưa quên đc thảo mà nhắn tin hay gọi điện cho thảo thì chết ngay sau đó!
-;ngọc ơi,ko biết vì sao,sau khj đọc mấy tin nhắn của ngọc mà nước mắt thảo cứ rơi,ko hiểu trong lòng sao khó chịu đến vậy!
-ủa sao khóc?thôi nín đi,chỉ là chia tay 1 người bạn thôi mà.
-Uk,thảo hứa.và nếu có chia tay với người yêu thảo cũng sẽ ko yêu ai nữa!
-kệ thảo,uk vậy đc rồi.lời hứa bắt đầu từ ngay mai nhé,vì tối nay ngọc còn có chuyện muốn nói.
-uk,vậy nha,thôi chúc ngọc sớm tìm đc HP mới.
-thanks th.ok
*thế đấy.nhưng như vậy là hết thật rồi ư?chưa đâu.không thấy tôi dành 1 cơ hội cuối cùng đó à?! 8 tiếng đồng hồ ngày cuối cùng tôi dành lại là để thảo có thể suy nghĩ kĩ hơn.tôi vẫn còn hi vọng mà,sao lại không!!tôi nhiều ảo tưởng lắm,chắc tối nay thảo sẽ thay đổi ý định và quay lại với tôi thôi,ôi đúng là quá tuyệt.
Rồi 6 tiếng đồng hồ trôi qua nhanh như gió.gió còn thua nữa chứ,tôi nóng ruột gọi cho thảo.
-thảo đang làm gì vậy?
-thảo đang đi dạo,đi ăn chè này.hj
-mà lúc chiều sao khóc?ngọc chỉ là 1 người bạn thôi mà,có gì đáng phải khóc đâu?!
-không biết,thảo dở hơi mà…
-không phải dở hơi đâu,là ngốc đấy.
-thôi kệ,mà ngọc bảo có chuyện muốn nói với thảo mà?
-chuyện gì?
Không có,thôi,không có chuyện gì đâu,thảo ngốc…(rồi tôi thở dài).
Ôi,chỉ còn 2 tiếng nữa là ta chia tay nhau rồi…
-chia tay á?(thảo cười hỏi)
-à quên,là xa nhau,2 đứa xa nhau(tôi ngượng ngùng chữa lại.)..xa người con gái đáng lẽ là vợ ngọc.
-hj,đúng là ngọc lạc.
-mà thảo ơi,ngọc dặn này!!
-ừ,thảo nghe!
-nhớ là phải yêu hoan vào nhé,2 người có giận hờn gì nhau thì thảo hãy xin lỗi trước đi,nếu xin lỗi mà giải quyết được vấn đề.và sau hoan sẽ biết ý và xin lỗi trước cho.
-uk,thảo biết…
-và trong tình yêu không được có 2 từ “kiêu ngạo”,thảo hiểu không?!
-thảo hiều,kiêu ngạo là ra vẻ cao quý,ngạo nghễ…
-ừ đúng rồi,trong tình yêu mà ai cũng kiêu ngạo,không nhận lỗi thì hạnh phúc mau đổ bể lắm.và thảo cũng nên thay đổi “định nghĩa yêu” đi nha!đừng yêu theo kiểu thời nay,cứ đồng ý yêu bừa mà chẳng biết có tình cảm với người ta hay không,chán rồi lại chia tay.thảo cứ thử nghĩ yêu là cưới thử xem,cchawcs chắn thảo sẽ hành động sáng suốt hơn hướng về hp của mình.dù chưa chắc yêu là sẽ cưới.
-ừ,thảo hiểu rồi.
-còn nữa.người ta nói gieo hành động sẽ gặt thói quen,gieo thói quen gặt tính cách,và gieo tính cách sẽ gặt số phận.thảo cứ yêu bừa,vô tình sẽ hình thành 1 thói quen.yêu mau chán mau lại hình thành nên tính cách đến khi lập gia đình,thảo sẽ chán hạnh phúc đang có và tiếp đến là số phận của thảo.
Thảo hiểu chưa?
-ừ.hiểu.
-hiểu rồi à,nhưng sao nghe giọng yếu ớt vậy?buồn ngủ rồi à?
-hơi mệt một tí,hj
-mệt thì thôi thảo ngủ đi,ngọc cũng vô duyên thật.
-uk bye nhé,chúc ngọc sớm tìm được người yêu mới.
-bye.cảm ơn thảo!
Gọi điện xong,tôi quay sang cười khinh.cười cho sự lố bịch của mình,cười cho sự hoang tưởng quá mức,cái số phận,sự ngu muội.cười trong đau khổ.
Có những lúc chúng ta không đủ minh mẫn để phát hiện mình đang mơ.
Nhưng cũng có lúc biết rằng mình đang mơ,nhưng chúng ta lại không muốn tỉnh giấc.
Đúng là những giấc mơ của tôi.ừ,nó chỉ là giấc mơ thôi mà.
Nếu như trái tim tôi bớt lòng thương người đi 1 chút,bớt tính công bằng đi một chút,bớt tự kiểm điểm bản thân đi 1 chút.có lẽ tôi đã không yêu thảo.và đau khổ như thế này.nếu trước kia tôi bớt nói chuyện với thảo 1 chút.bớt đi chơi với thảo 1 chút,bớt tâm sự dưới biển với thảo một chút,bớt nhìn thấy sao băng đi 1 chút,và bớt tin những điều kì diệu đi 1 chút.những điều dản đơn thôi.và có thật.
_____hết______
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Cũ 08-02-2012, 08:13 PM
bi.leek bi.leek is offline
Thành viên
 
Tham gia: 10/08/2011
Họ và tên: Ngọc Lạc
Bài viết: 18
Xã: Huyện khác
Default

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Cũ 20-02-2012, 05:42 PM
ohhh.Xu's Avatar
ohhh.Xu ohhh.Xu is offline
Thành viên
 
Tham gia: 20/12/2011
Họ và tên: • xÙ Doll - Cái Tên nS lêN TấT Cả
Bài viết: 57
Xã: Hợp Thành
Default

đọC liỆt đY. cũG hAy2 nẠk

Chữ ký - Xưa Kia Ta Ở Trên Trời Vì Không Biết Lắck Bị Đày Xuốg Đêy. Bêy Giờ Ta Phải Tập Bay Khi Nào Biết LẮk Ta Bay Lên Trời
- Họ Cười Vì Tôi kÔ Giống Họ - Tôi Cười Vì Họ Quá Giống Nhau
- Tuấn Cô Hồn Con Trai Nhà Họ Hoàng
YouTube Video
ERROR: If you can see this, then YouTube is down or you don't have Flash installed.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Cũ 24-02-2012, 04:30 PM
linh_thanh_83's Avatar
linh_thanh_83 linh_thanh_83 is offline
Thành viên
 
Tham gia: 30/08/2009
Họ và tên: GKuNz
Bài viết: 2
Xã: Hợp Thành
Default

yes.chuẩn.
....................
....................
----- Bổ sung thêm ------
She Never Knows
Có nước mắt đã thôi không rơi nữa,
Có những vết đau rồi cũng đã lành,
Mình phải xa nhau tìm cuộc sống riêng dù anh biết....
Anh cũng phải lớn lên thôi....
Nhưng anh vẫn luôn tương tư về ngày đầu mới biết yêu cùng một chút giận hờn...
Và ngày cuối lúc em khóc trên đôi vai anh rồi bỏ đi....
Anh đưa tay giữ lấy những nắm tro tàn em bỏ lại phía Mặt Trời
Có lẽ em đang ở nơi.......

Cuz she never know...
Vì cuộc sống luôn thay màu...
Nhưng đâu ai biết sẽ có một ngày mọi cảm xúc từ trái tim em vụt tắt....
Ai đã mang mang đi hết rung động trong em giờ đã biến tan
( Nhưng sao đây khi em không thể yêu ai ? )
Cuz nobody know
Mình lùi lại một bước để em đi....
Nhưng em đâu biết đã có một người cùng vòng tay ghi chắc em hơn bao giờ hết.......
Ai đã buông khi cơn bão sau cùng đến vội vàng cuốn đi
( So sorry khi em không thể yêu ai )

Chữ ký hEaRtBrE/-\kEr

thay đổi nội dung bởi: linh_thanh_83, 24-02-2012 lúc 04:49 PM. Lý do: Bổ sung bài viết
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
 

Quuyền Hạn Của Bạn
Bạn không thể tạo chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi files đính kèm
Bạn không thể sửa bài của bạn

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Hiện tại là 08:27 PM (GMT +7)


Diễn đàn Người Yên Thành Online
Nội dung được các thành viên xây dựng và tổng hợp
Powered by vBulletin® Copyright ©2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.