Trở về   Yên Thành Online > Khu vui chơi giải trí, giao lưu gặp mặt > Teen Yên Thành

Chào mừng bạn đến với Yên Thành Online.
»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà

»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp


Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #31  
Cũ 10-10-2009, 09:56 AM
chiplove4u's Avatar
chiplove4u chiplove4u is offline
Thành viên
 
Tham gia: 06/02/2009
Họ và tên: chiplove
Bài viết: 1,048
Xã: Huyện khác
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới chiplove4u
Default

Trích:
Nguyên văn bởi I_need_U Xem bài gởi
anh ny nóy có 1 câu mà nhìn ẩn ý thỳ rành nhìu(chứa đựng nhìu tâm trạng vàthái độ 0f ng` viết)
đạ nóy là pak ny 0 phải sáng tác
chỷ đy sưu tầm về cho anh em 4rum mỳnh thuj mà
..........................
rứa thì em hiểu sai ý anh rồi
em mà cũng nghĩ rứa thì ...pótay
thì tác giả truyện này cũng đang vừa sáng tác vừa up lên dần dần mà

Chữ ký Ta là Ta
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #32  
Cũ 10-10-2009, 12:08 PM
APOLONG's Avatar
APOLONG APOLONG is offline
Điều Hành Viên
 
Tham gia: 14/11/2008
Họ và tên: Apolong
Bài viết: 677
Xã: Tình khác
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới APOLONG
Default

Nó sượng cứng người nhưng cố gắng đứng dậy, đưa đôi mắt bực tức khó chịu vào Long. Bất giác cậu thấy cậu có hơi quá đáng, đánh một đứa con gái lăn ra thế đâu phải phong cách thuở giờ của cậu. Cậu lấy đôi mắt đầy vẻ hối hận chân thành của một thằng con trai ra trao cho nó nhưng lúc ấy nó chẳng thấy gì gọi là hối hận ở cậu.

Nó cố gắng lồm cồm bò dậy nhưng hình như không đơn giản như nó nghĩ là chỉ lấm lem đất. Nó cố gắng nhấc chân lên nhưng sao có một chút gì đó đau đau ở chân, chân nó cứng đơ không thể đứng được, chỉ cần cố gắng đứng dậy thôi thì nó như bị kim đâm vào xương. Nó phát hiện hình như lúc Long quay ngược nó lại, nó sơ ý không kịp xoay chân và có tiếng rắc nhỏ phát lên mà nó không để ý.

Thấy nó cứ ngồi hoài và nhăn mặt một cách khó khăn, Long thấy hơi khó hiểu định hỏi nhưng nhìn vẻ mặt của nó cậu cảm thấy hơi sợ. Cậu nghĩ là mình cần phải làm cái gì đó nên lấy hết can đảm nhưng vẫn rụt rè hỏi :

- Cô có sao không ??? đứng dậy được không ??? Tôi đỡ cô dậy nha !!! - Cậu khụy người xuống gần nó nét mặt lo lắng hơi xanh và dáng vẻ ngốc của cậu đang xoa xoa chân nó khiến nó bật cười. Long châu mày nhìn nó khó hiểu :


- Sao vậy ?? trật chân chứ đâu có trật dây thần kinh đâu !!! Cô bị trật chân thôi, ráng chịu đau để tôi xoay ngay lại là khỏi !!! – Long vẫn chăm chú nhìn chân nó không rời nữa giây.

- Này đỡ tôi dậy đi chứ !!! – Long quên mất là nó đang nằm sải dưới đất chưa ngồi dậy được.

Long đỡ người nó lên rồi tiếp tục chăm chú nhìn vào chân nó y thể như cố gắng làm bằng mọi cách để nó không đau. Nhưng có vẻ cậu bất lực vì cậu không có cách nào làm nó không đau, Long e dè nói :

- Đau lắm đấy !!! Cô ráng chịu đi, cho mượn vai để cắn này !!! – Sau khi chăm chú nhìn chân nó cậu quay sang vừa nói vừa vỗ vào đôi vai rắn chắc nhưng gầy của cậu, nét mặt rất ư là ga lăng.

- Không cần !!! – Nó hất mặt như tạt nước lạnh vào lòng tốt của Long vậy, nhưng cậu cũng đâu còn cách nào khác do cậu mà nó mới thế.


Nó cũng miễn cưỡng để Long tự ý với cái chân mà nhấc lên là đau ấy. Tuy nhiên vẫn bướng bỉnh không thèm bám vào Long.

- Tùy cô !!! Nhưng đừng bảo là tôi không nói trước nhé !!!! – Nói rồi đôi mắt Long y như là ra hiệu cho nó sẵn sàng.

Nó nhắm tịt mắt lại và hồi hộp chờ đợi. Từ nhỏ đến giờ nó trời không sợ đất không sợ chỉ sợ mỗi đau và ma. Nghe cũng buồn cười nhưng đó là sự thật và bây giờ nó đang đối diện với một trong hai. Lời cảnh báo của Long càng làm nó thêm sợ.

Long bắt đầu chạm mạnh vào chân nó, hai mắt nó càng nhắm chặt hơn nữa bất giác trong vô thức nó choàng hai tay bấu mạnh vào vai Long mặc dù cậu chỉ mới đặt tay lên chân nó. Cậu nhìn nó cười rồi quay sang nhìn chân nó. Dỉ nhiên mỗi lúc cậu chạm mạnh vào nó là y thể hai bàn tay nó cũng " chạm " mạnh vào vai Long.

Mỗi lúc một mạnh, nhưng đó cũng không phải là cái quan trọng đó chỉ là xoa xoa bên ngoài thôi, phần quan trọng là xoay chân nó lại. Có vẻ cậu cũng băn khoăn lắm, mồ hôi cậu toát ra không phải vì đau mà là vì lo nó đau.

Long cố gắng thúc bản thân mình nên xoay mạnh, ý nghĩ ấy thôi thúc cậu khiến tay cậu bắt buộc phải mạnh dần và rồi “………….R……ắc……..” đó là tiếng xương được xoay ngay lại và sau tiếng ấy là một thanh vô cùng kinh khủng phát ra từ nó :

“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ” – Âm thanh ấy còn lớn hơn cả còi xe, cùng với tiếng la ấy là nó dùng hết sức bình sinh bấu mạnh vào Long và nếu không lầm thì vai Long giờ cũng có ngấn tay của nó cả rồi. Long cũng nhắm tịt mắt rồi ôm nó khi mà cậu đã bẻ xong, chả hiểu tại sao cậu cũng thấy sợ. Trong lúc ấy thì những kẻ nghe lén bên trong đang hết sức khó hiểu về sự việc nhưng cũng phát cười khi nhìn ra hai người họ đang ôm nhau một cách phải nói là “ hết sức chặt ”.


Trong khoảnh khắc ấy hình như cả hai thuộc về nhau thật sự nhưng cả hai không hề biết. Chỉ vài giây hình như biển đang xì xầm to nhỏ gì đó khi thấy họ ôm nhau thế này. Cát như gợn lên từng chút rồi yên ả nằm thẳng xuống, ánh lửa mập mờ bỗng dưng tỏa sáng rực mặc cho làn gió mạnh đang thổi nó càng rực lên. Tiếng gỗ nổ bóc bóc càng mạnh hơn như thể chúng đang rất vui mừng.


Dỉ nhiên khoảnh khắc thì không thể nào kéo dài lâu, vài giây sau khi nó cảm thấy bớt đâu, chân nó có thể ngoẹo qua ngoẹo lại nó bắt đầu mở mắt ra. Hình như nó cảm nhận cái bàn tay to hơn tay nó, gầy những ngón tay thon dài nhưng mạnh đang siết nó qua vai, chặt lắm. Nó im lặng chờ bàn tay ấy thả lõng ra nhưng đâu đó nó lại có suy nghĩ ngược lại.

Long bị kéo ra khỏi giây phút bình yên ấy bởi nhịp tim đập mạnh và thổn thức của nó. Dù thật lòng cậu không muốn nhưng buộc lòng cậu phải mở mắt, nhẹ nhẹ thả lõng tay ra đến khi thả hoàn toàn cậu giật mình khi thấy nó cũng mở mắt nhìn cậu trân trân. Mà cũng đúng thôi, nó hết đau rồi mà. Cậu vội hỏi lảng sang chuyện khác khiến cho không khí bớt bối rối.

“ Cô…..hết đau rồi chứ ???? “ - Cậu quay đi hỏi tránh không nhìn nó.

“ Ừ !!! Cũng bớt rồi, mà này sao anh làm đau quá vậy ??? “ – Nó nhìn chân nó rồi nói.

“ Cái đó dỉ nhiên, hồi tôi học võ bị còn nhiều lần là khác !!! ”

“ Vậy mỗi lần thế ai giúp anh ??? ” – Câu hỏi của nó bỗng làm cho mặt Long đổi sắc đi, như thể nó vừa nhắc đến nổi đau của cậu.

“ Tôi…..tôi…tự làm !!! “ - Bỗng cậu rụt rè một cách lạ thường.

Nó cũng thầm hiểu nó vừa hỏi cậu mà nó không nên hỏi. Nó im lặng nhìn cậu nó cảm nhận được sâu sắc sự tổn thương lạ kì của cậu. Nó thấy đau nhưng không biết tại sao như vậy. Bỗng nó không còn biết gì nữa, cơ thế giống như có luồng điện lại tiếp tục vui chơi chạy rong qua từng tế bào khiến chúng tê liệt đi.

Chỉ biết cái bàn tay to gầy kia đang run lên sau vai nó. Vai nó thấm chút nước hơi nóng. Nó cảm thấy tim Long đang đập rất mạnh, mạnh đến nổi nó chưa kịp đếm, hơi thở nóng phả đều đều vào sau gáy nó khiến cho những sợi tóc con phía sau động đậy nhẹ. Cái đầu tóc đen mướt mềm mại không một chút keo đang tựa sát vai nó. Từng sợi tóc ở cái đầu ấy rất thơm và mềm, dù không thích nhưng thật sự khi ở gần như thế nó mới biết tóc Long cũng mềm y thể tóc con gái.

“ Cô cứ để yên thế này một lát !!! ” – Hơi thở ấy lại tiếp tục run lên qua vòm họng của Long. Âm thanh trầm ấm ấy y thể như đang tranh nói với sóng biển âm ỉ ngoài kia.


Lại có một cái thứ gì đó nóng nóng, lỏng lỏng đang tan chảy trên cơ thể băng của nó. Chẳng biết tại sao, qua một lớp áo mà nó vẫn có thể cảm nhận được cái thứ ấy một cách rõ ràng.

“ Anh……khóc…..à ??? ” – Câu nói hơi đứt quảng của nó khẽ lọt qua từng kẽ răng và phát lên thành âm thanh. Đôi môi mỏng của nó hơi mấp máy vì run. Bất chợt nó nhận thấy Long thả người nó ra cũng là lúc băng trong người nó đã tan, cậu vội quay sang chỗ khác. Rồi lấy tay quẹt quẹt đuôi mắt đỏ lựng. Nếu nhìn kĩ ắt hẳn sẽ thấy hai hàng lông mi vẫn còn đẫm ít nước chưa kịp ráo dù Long có quẹt đi.

“ Làm gì có !!! Ai mà khóc !! ” – Long nhếch môi trả lời một cách gấp rút và cương quyết tuy nhiên nét mặt vẫn ngược lại với sự cương quyết kia.

“ Vậy không phải là khóc mà là hiện tượng kì lạ của con mắt được không ??? ” – Nó cũng cố gắng biện bạch giúp cậu mặc dù nó cũng không hề muốn chút nào. Long im lặng thay như đồng ý với câu nói của nó.

“ Sao con mắt lại có hiện tượng kì lạ như vậy ??? ” – Nó tiếp tục hỏi.

“ Không biết !!!! ”

“ Không nói là tôi vào nhà à !!! ” – Nó định đứng dậy nhưng :

“ Thật ra….từ nhỏ đến giờ mỗi lần tập võ trật chân đều toàn một mình tôi bẻ lại !!! ” – Câu nói của Long khiến nó hiểu rằng chẳng ai quan tâm đến cậu. Một câu nói đơn giản với bất cứ ai đó nhưng không đơn giản với cậu, nó rất khó nói. Một câu nói đơn giản nhưng không đơn giản, có thể ai đó không biết nhưng với nó, nó cảm nhận rõ sự tổn thương ấp ủ bấy lâu, sự cô đơn cần được che chở được lấp khuất sau một vẻ ngoài lạnh lùng, kênh kiệu.

Nếu nói chỉ có một mình thì không phải cậu còn có bạn bè, những người làm trong nhà và đặc biệt một người cậu phải gọi là " cha ", nhưng những lúc Long cô đơn dường như vẫn chỉ mình cậu gặm nhắm nó một mình mà không hề có sự giúp đỡ từ ai. Có nhiều thứ bạn bè không thể nào chia sẻ được đặt biệt là cái thứ

----- Bổ sung thêm ------
“ Ra vậy !!! Thảo nào đại công tử như anh lại biết làm những chuyện này !!! ” – Nó im lặng nhìn Long hay nói đúng hơn là nó không biết nên nói gì, dáng vẻ bị tổn thương khá nặng ấy khiến tim nó quặn lại, môi nó run run không nói được.

Nó nhìn biển nó ước gì sóng biển gầm gừ kia có thể nhào xé đi nỗi tổn thương và cô đơn của Long. Chỉ vậy thôi, trong khoảnh khắc nó chấp nhận đánh đổi mọi thứ để đổi lấy điều ước ấy dù nó không tìm được một lý do chính đáng nào cho điều ấy.

“ Thôi vào nhà !!! Trời bắt đầu lạnh dần rồi !!! ” – Long đứng phắt dậy và đạp những cây củi cho tắt lịm những ngọn lửa đang vụt trong bóng tối. Cái chấm đỏ trong một nền đen vụt tắt y thể như nó đã bị tẩy đi trong tít tắt, để lại một nên đen bí ẩn giữa màn sương, lạnh, vô hồn.

Nó cũng vội xách đôi dép bước theo.

3 kẻ nghe lén bên trong vội chạy về phòng khi thấy Long và nó đang tiến vào nhà. Nó và Long vẫn im lặng bước vào phòng không nói tiếng nào, nó cũng không biết vì sao nó không lên tiếng được. Còn Long thì nó đoán chắc cậu cũng không thích nói chuyện trong lúc này. Có lẽ vậy. Với ý nghĩ ấy nó lặng lẽ bước về phòng trước Long.

Đẩy nhẹ cánh cửa phòng, ánh đèn ấm áp đã len qua khe cửa. Nó thấy Trúc đang nằm trên giường với quyển sách gì đó nó cũng chẳng buồn nhìn xem Trúc đang đọc gì. Nó nằm phịch xuống giường nét mặt mệt mỏi, hình như chân nó vẫn còn hơi đau đau. Trúc tò mò khi thấy dáng vẻ của nó nên quay sang đặt quyển sách xuống rồi chậm rãi nói :

- Sao vậy ??? có chuyện gì à ?? sao trông cậu mệt mỏi quá vậy ??? - Hỏi vậy thôi chứ Trúc cũng dư biết chuyện gì đã xảy ra. Nó mở mắt ra nhìn Trúc đầy vẻ mệt mỏi, hàng mi thậm chí như chúng không muốn nhấc lên :

- Ừ !!!! Thôi tớ muốn ngủ, tớ ngủ trước nhé !!! – Nó cố nhe răng ra cười với Trúc mà môi thì vẫn cứng đờ. Trúc thấy nó cũng mệt quá nên thôi quay trở lại tiếp tục với cuốn sách. Nó nhắm mặt lại mà không cần nhắm thì hàng mi cũng trĩu xuống rồi. Bỗng……… “ t.ít ….tí..t ”……. Chuông tin nhắn reo lên lại kéo nó ra khỏi giấc ngủ quyến rũ kia. Nó thò tay lấy điện thoại ra và cố gắng mở hàng mi lên, dù thật sự nó chẳng muốn nhấc điện thoại. Một tin nhắn, số máy rất quen, là số Long :

“ Ngủ ngon nha heo !!! ”. Bốn chữ chỉ có bốn chữ mà bất giác môi nó nở một nụ cười mà nó không cần cố gắng nhấc lên như lúc nãy. Thả điện thoại xuống giường nó lại tiếp tục bị cơn buồn ngủ quyến rũ. Rồi chìm vào giấc ngủ thật sâu mà chẳng hề biết.

Hơi biển nồng thở của buổi sớm, mặt trời ửng sắc vàng, giây phút chuyển giao giữa buổi đêm và buổi sớm thật kì lạ. Nó hơi ấm lại hơi se vừa dịu dàng vừa rữc rỡ và làm con người ta cảm thấy rất thoải mái. Đó là cái kì lạ của tạo hóa, nếu có thể giải thích tại sao lại như vậy chỉ biết dùng hai từ để giải thích “ kì lạ ”.

Tán dừa lại bung ra như thể chúng vừa trải qua giấc ngủ dài và bây giờ trông chúng rất tươi tỉnh và sảng khoái. Sẵn sàng cho một ngày mới kì diệu. Những tia nắng ấm áp bắt đầu len lỏi qua từng khe lá rồi lăn vờn đùa giỡn bên cửa sổ. Chúng đang tung tăng nhảy múa cùng với vũ điệu chim hót ríu rít.

Nó nheo đôi mắt lại, ánh sáng mặt trời cho nó biết nó đã ngủ một giấc thật sâu và dài từ hôm qua và bây giờ nó thật sự rất thoải mái. Lồm cồm bò khỏi đống chăn mền rối như tơ vò của nó và Trúc, trong lúc đó Trúc vẫn còn say ngủ. Nó cố gắng bước thật nhẹ nhàng vào phòng vệ sinh, quay đầu nhìn lại xem Trúc có thức giấc không để an tâm bước vào phòng khi thấy Trúc vẫn nhắm mắt ngủ ngon lành. Nó không muốn cô thức giấc, vì nó biết chắc rằng đêm qua Trúc cũng đã thức khuya với cuốn sách vì bằng chứng là cuốn sách vẫn còn nguyên hình nguyên vẹn trên tay Trúc không rời.

Qua lớp kính của chiếc gương nó thấy được một cô bé hai má bầu lên sau giấc ngủ ngon. Mái tóc bù xù chưa kịp chảy vẫn hiện rõ ra. Nhưng có một điều khiến cô bé ấy đặt biệt là sắc mặt của cô rất tươi tỉnh. Đặt tay lên tấm kính trùng với gương mặt của nó, nó trượt thẳng từ sóng mũi thon dài xuống cằm của cô bé trong gương.

“ Một ngày mới bắt đầu, bao điều tốt đẹp sẽ đến, sau cơn mưa trời lại tạnh và quang đãng !!! ” - Từng chữ lọt qua vòm họng bé nhỏ của nó, âm thanh phát ra rất nhỏ y thể như nó đang thì thầm với cô bé trong gương kia và hình như môi cô bé kia cũng nhép lại với nó chắc có lẽ cô bé cũng trả lời lại với nó.

Sau một hồi lẩn quẩn trong phòng vệ sinh, cuối cùng nhìn nó cũng tươm tất phần nào, style của đen toàn tập. Nhưng với nó như vậy là bình thường còn nếu mặc những thứ khác thì bất thường. Chả hiểu thần kinh nó cứ khác người sao ấy ngay cả nó cũng không định được. Nó vội buộc nốt lọn tóc lần cuối khi đã chắc chắn rằng tóc nó đã được buộc chặt thì nó mới bước ra khỏi phòng vệ sinh.

Khung cảnh vẫn giống hệt lúc nó bước vào nhà vệ sinh, Trúc vẫn chưa thức, cô vẫn cầm trên tay quyển sách, đôi mắt vẫn nhắm tịt, khuôn mặt cười mỉm nó đoán là Trúc đang mơ một giấc mơ đẹp nào đó. Nhưng lướt nhìn qua chiếc đồng hồ thì nó buộc phải phá giấc mơ đẹp của Trúc, cả bọn phải về sớm còn đi học nữa. Bất giác nó nghĩ ra một cái ý tưởng rất hay ít nhất là với nó :

“ Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaxxxxxx??? ” - Tiếng hét ấy lọt ra khỏi vòm họng của một cô bé đang ngủ say sưa trên giường và trên tay vẫn cầm chặt quyển sách yêu thích. Nó vừa vẫy nước vào Trúc, lần đầu nó làm thế vì trước đây lúc nào Trúc cũng dậy trước nó.

- Này Ly !! Cậu làm gì vậy ??? Tớ đang ngủ mà !! – Trúc dụi mắt nét mặt hơi bực. Nhưng bất chấp Trúc bực nó vẫn rất tươi tỉnh.

- Dậy đi !! Mình phải về thành phố sớm mà còn đi học nữa chứ, hôm nay đầu tuần mà !!!!

- Ờ….quên….hihi thôi cậu xuống phòng khách xem 3P dậy chưa đi, tớ đi thay đồ rồi xuống liền !!! – Trúc nở một nụ cười ý như đồng ý với nó nhưng nét mặt vẫn thể hiện chữ luyến tiếc giấc mơ đẹp ấy.

Phòng khách vắng, chẳng có bóng ai ngoài ánh nắng đang thả mình lên tấm ghế sofa, cỏ vẻ như nó là người thức sớm nhất. Chỉ có vài người đang làm việc ngoài vườn sau nhà và hai ba người đang nấu thức ăn. Dù không muốn làm khách ăn không ngồi rồi nhưng nó cũng chẳng biết nấu ăn, **ng vào lại càng hư nên đành mặt dày ngồi yên một chỗ và một việc nó có thể tự làm là pha cho nó một ly sữa nóng rồi ngồi nhâm nhi trong lúc chờ cả bọn.

Bỗng nó nghe thấy tiếng bước chân phía sau, nó đoán hình như những người làm đang vào nhà bằng cửa sau và đang dọn dẹp dụng cụ làm vườn. Dù không muốn là kẻ nghe lén nhưng cuộc đối thoại giữa hai người làm vẫn len lỏi chui vào tai nó, nó thấy nếu có nghe chắc cũng không có gì quá đáng vì nó không cố ý. Nên vẫn im lặng lắng nghe, dường như họ không biết sự có mặt của nó vì họ đang quá say sưa nói chuyện.

“ Cậu chủ trông lạ lắm phải không ??? Vui hơn lúc trước đấy, anh biết không đêm qua tôi thấy cậu chủ tìm thức ăn trong bếp mà lúc đó tối quá nên tôi lỡ tay đánh rơi chiếc ly sành khiến cậu chủ giật mình quay lại !!! Anh đoán xem tôi sẽ bị gì ???? ” - Một thanh niên làm vườn hình như anh ta vừa mới tưới cây nên trông quần áo anh ta ướt hết cả, anh ta vừa hào hứng kể vừa cuộn ống nước lại nhưng có vẻ tâm trí không để trông việc cuộn ống nước.

“ Dỉ nhiên còn phải nói, hôm nay anh chuẩn bị cuốn gói về nhà rồi phải không ?? ” - Người còn lại trả lời chắc chắn y thể như điều ấy là một sự thật hiển nhiên sẽ phải xảy ra.

“ Nhưng ngược lại, cậu chủ không quát mắng hay đuổi việc mà ngược lại cậu chủ chỉ phẩy tay bảo tôi về phòng !!!!! Lạ lắm phải không trước đây có bao giờ như vậy đâu, thậm chí bước mạnh gây tiếng ồn ào cũng bị đuổi việc nữa là.” – Anh ta cười đắc ý. Người còn lại lộ rõ vẻ mặt ngạc nhiên y thể như một kỉ lục vừa được phá.

“ Thật sao ??? anh hên đấy nhưng….tôi…..đoán có thể là cái cô gái mặc quần áo style đen là người cậu chủ yêu đấy, trước đây có bao giờ thấy cô ấy đến đây đâu mà hôm qua lúc họ tắm biển tôi thấy cậu chủ cười rất tươi với cô gái đó !!! ” – Câu nói vừa dứt làm ngụm sữa trong họng nó suýt trào ra nhưng nó kịp thời trấn tỉnh và nuốt vào để tiếp tục theo dõi câu chuyện.

“ Chắc không thể nào, trông cô ta đâu có hợp với cậu chủ, cậu chủ lịch lãm thế kia mà chắc không đầu đừng đoán mò !!! ” – Người kia lắc đầu một cách không thể, máu nó sôi lên, nó vừa định đứng dậy thì :

- Ly !! Em dậy sớm vậy ??? Trúc đâu ?? - Hải tươi cười nỏi và nhìn một vòng tìm Trúc.

Câu nói của Hải làm nó giật mình và cũng làm cho hai người làm nhận ra sự có mặt của chủ trong căn nhà. Họ lom khom bước đi, lén ngước nhìn nó bằng một ánh mắt bối rối thể như vừa nói xấu và bị người khác nghe được, nó đáp lại bằng một ánh mắt khó chịu nhưng rồi lại thôi. Hải lại tiến lại ngồi gần nó nét mắt vẫn tươi tỉnh, lúc hai người làm đã đi khuất máu nó cũng thôi sôi sục và bình tĩnh lại, nó nghĩ hôm nay là một ngày vui vẻ với nó nên không cần tức giận mắc công phá hoại cái sắc thái tươi tỉnh của nó.

- Trúc đang thay đồ, thế còn hai người kia đâu rồi ???? – Nó cũng dáo dác nhìn xung quanh.

- Hai tên ấy chưa xong chắc còn ngủ đấy, anh cũng mới dậy thôi định uống tí gì đó !!!! - Hải cười rồi nhìn vào tách sữa nóng trên bàn rồi lại ngước lên nhìn nó ý như hỏi nó có phiền không khi Hải uống tách sữa đó. Nó mỉm cười gật đầu :

- Anh uống đi !!! Em cũng chưa uống nhiều đâu !!!! – Nó đưa tách sữa cho Hải, cậu tươi cười cầm lấy uống gần cạn ly sữa của nó có vẻ như cậu cũng đang khát.

- Anh Hải này !!! Sao không thấy bạn gái anh nhỉ ??? – Câu hỏi của nó làm Hải biến sắc đưa tách sữa xuống bàn, rồi ngước lên nhìn nó cười :

- Không biết nữa, anh không thấy tim mình loạn nhịp với ai ngoài một người nhưng thôi người ấy không dành cho anh !!!! - Hải trả lời nó mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ly sữa. Nó thấy tiếng Hải trầm xuống thể hiện sự nghiêm túc :

- Cô ấy ngốc quá, anh Hải tốt thế mà không thích !!!! – Nó nói y như muốn làm Hải vui. Cậu nhìn sang nó cười hiền :

- Không sao, cô bé ấy là cô bé đại ngốc mà. Anh vẫn luôn mong cô bé ấy hạnh phúc !!!! - Hải lại tiếp tục nhìn nó cười. Cậu biết nó hoàn toàn không biết cậu đang nói đến nó nhưng không sao có lẽ như vậy tốt hơn, vì sâu trong tim cậu, cậu nhận ra nó đã yêu Long nhưng nó không biết dù điều ấy làm cậu rất đau. Thà làm bạn của cả hai cũng nhau chia sẽ mọi thứ hơn là nói ra tình cảm để rồi mọi thứ đổ vỡ. Vả lại cậu nghĩ Long xứng đáng có một người chân thành bên cạnh so với những thứ mà bao năm qua Long phải chịu đựng. " Cầu chúc cho hai người được hạnh phúc bên nhau !!! " - Câu chúc phúc của Hải không thành tiếng mà chỉ thể hiện qua đôi mắt và nụ cười cậu đang dành cho nó.

- Hy vọng anh sẽ tìm được một cô gái ngốc khác !!!! – Nó vẫn vô tư nói với Hải, cậu lại tiếp tục uống nốt phần sữa còn lại trong lúc chờ đợi mọi người.

Nó và Hải đùa giỡn một hồi thì bóng dáng Long xuất hiện phía cầu thang. Nét mặt Long cũng rạng rỡ không kém nhưng khi thấy nó và Hải đang giỡn nụ cười trên môi cậu chợt giãn ra vẻ không thích. Phía sau Long là Phong và Trúc họ vẫn tay trong tay hạnh phúc.

Chữ ký

thay đổi nội dung bởi: APOLONG, 10-10-2009 lúc 12:09 PM. Lý do: Bổ sung bài viết
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #33  
Cũ 10-10-2009, 12:25 PM
Baybi_Nga's Avatar
Baybi_Nga Baybi_Nga is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/05/2009
Họ và tên: ßaßy..^^!!
Bài viết: 36
Xã: Thị Trấn
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Baybi_Nga
Default

hơi it'
thỳ phẢi...????

Chữ ký °l||l°·÷±‡± (¯`·.º-:¦:-†ßab¥_£µv †-:¦:-º.·´¯)±‡±÷ °l||l°
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #34  
Cũ 10-10-2009, 12:30 PM
APOLONG's Avatar
APOLONG APOLONG is offline
Điều Hành Viên
 
Tham gia: 14/11/2008
Họ và tên: Apolong
Bài viết: 677
Xã: Tình khác
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới APOLONG
Default

Trích:
Nguyên văn bởi Baybi_Nga Xem bài gởi
hơi it'
thỳ phẢi...????
đọc như tên lửa. ............
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #35  
Cũ 10-10-2009, 06:37 PM
__nhocwe__'s Avatar
__nhocwe__ __nhocwe__ is offline
Thành Viên
 
Tham gia: 05/11/2008
Họ và tên: YÊU ANH!^^
Bài viết: 333
Xã: Xuân Thành
Default

Trích:
Nguyên văn bởi APOLONG Xem bài gởi
đọc như tên lửa. ............
Mắc hay thỳ fải đọc chy pák

Chữ ký
™♥†§_ƒŏręvër_§†♥♥♥†§_Ønę_ ₤ŏv€_§†♥™
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #36  
Cũ 10-10-2009, 07:29 PM
lyoco_zaa's Avatar
lyoco_zaa lyoco_zaa is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/04/2009
Họ và tên: mac ngon hy
Bài viết: 87
Xã: Hoa Thành
Default

em ơi đọc hoa cã mắt hì nói chung là chua đọc nhưng nhiều ri có thời gian mô mồ khổ rứa chơ .em nên viết theo kì ý .sẽ có nhiều người đọc hơn đó

Chữ ký không được khóc không được chùn bước .hãy để nước mắt cho nổi đau lớn nhất
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #37  
Cũ 11-10-2009, 04:13 PM
APOLONG's Avatar
APOLONG APOLONG is offline
Điều Hành Viên
 
Tham gia: 14/11/2008
Họ và tên: Apolong
Bài viết: 677
Xã: Tình khác
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới APOLONG
Default

Trích:
Nguyên văn bởi lyoco_zaa Xem bài gởi
em ơi đọc hoa cã mắt hì nói chung là chua đọc nhưng nhiều ri có thời gian mô mồ khổ rứa chơ .em nên viết theo kì ý .sẽ có nhiều người đọc hơn đó
viết theo kì nhưng mấy pak mod cứ gộp lại nên viết ri luôn
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #38  
Cũ 09-12-2009, 08:40 AM
Baybi_Nga's Avatar
Baybi_Nga Baybi_Nga is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/05/2009
Họ và tên: ßaßy..^^!!
Bài viết: 36
Xã: Thị Trấn
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Baybi_Nga
Default

chan'hêy
bựa ny lêy' chy d0c dêy
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #39  
Cũ 27-10-2011, 02:34 PM
nhok_ngheo_xawe's Avatar
nhok_ngheo_xawe nhok_ngheo_xawe is offline
Thành viên
 
Tham gia: 12/10/2011
Họ và tên: ĨìĨ Nhók Sóck Khók Vì Bé ĨìĨ
Bài viết: 226
Xã: Nam Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới nhok_ngheo_xawe
Default

Ủa rứa Là hét rồi ak câu boss tiếp coi mok hay đó sau viết sák dk ủng họ cậu viết sák vs tiẻu thuyết hehehe hayyyy đó

Chữ ký GiỮa ĐưỜnG gẶp CáNh HoA rƠI
ĐưA cHâN gIẫM nÁt.... KHônG cHơI hOa Tàn
cỨ xOắn Đi Bố dUỗI cHo
DuỖi RồI tA lẠi XoẮn TiẾp
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #40  
Cũ 27-10-2011, 05:23 PM
komjyeuanh's Avatar
komjyeuanh komjyeuanh is offline
Thành viên
 
Tham gia: 01/04/2010
Họ và tên: ........:"x kOmi.........
Bài viết: 231
Xã: Thị Trấn
Default

truyện dài nh] r' ai mà đọc cho hết hềnh.
nhưg mà hay lắm

Chữ ký Đôi khi n¶¬ớ...çhỉ là quên mộ† nửa...Çøn` lãng quên...là nhớ đến †ận cùng..Đôi khi k¶¬óc...çhỉ là buồn một nửa...Cøn`nụ cười...là tê tái buồn t¶¬ương...Đôi khi ¥êu...çhỉ là gần một nửa...Cøn`biệ† ly...là trØn. vẹn yêu †hương..
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #41  
Cũ 11-12-2011, 06:03 PM
thanhphan thanhphan is offline
Thành viên
 
Tham gia: 18/11/2011
Họ và tên: Phan Đức Thanh
Bài viết: 4
Xã: Văn Thành
Default

post tiếp đi bạn ơi, hay
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
 

Quuyền Hạn Của Bạn
Bạn không thể tạo chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi files đính kèm
Bạn không thể sửa bài của bạn

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến

Chủ đề liên quan
Ðề tài Người Gửi Chuyên mục Trả lời Bài mới
[Hot teen] "Thích" và "Yêu"........ APOLONG Teen Yên Thành 50 09-08-2009 05:01 PM
7 dấu hiệu khi "hắn" đang yêu Dũng Những bài viết cũ 2 15-07-2009 03:35 PM
100 cách nói " tôi yêu bạn" bằng các thứ tiếng APOLONG Buôn chuyện 19 08-07-2009 06:29 PM
[Tâm sự] [Truyện] - Siêu Quậy.... {Apolong Đang Up} APOLONG Teen Yên Thành 48 18-03-2009 12:44 PM


Hiện tại là 08:11 PM (GMT +7)


Diễn đàn Người Yên Thành Online
Nội dung được các thành viên xây dựng và tổng hợp
Powered by vBulletin® Copyright ©2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.