Trở về   Yên Thành Online > Khu vui chơi giải trí, giao lưu gặp mặt > Góc giải trí

Chào mừng bạn đến với Yên Thành Online.
»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà

»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp


Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #271  
Cũ 17-06-2009, 05:39 PM
thần đồng đất nghệ thần đồng đất nghệ is offline
Thành viên
 
Tham gia: 01/06/2009
Họ và tên: trạng tý
Bài viết: 45
Xã: Hợp Thành
Default

yêu rồi rô...
đáng yêu ghê
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #272  
Cũ 18-06-2009, 06:13 PM
phan duy loi's Avatar
phan duy loi phan duy loi is offline
Thành viên
 
Tham gia: 02/12/2008
Họ và tên: lee zetka
Bài viết: 155
Xã: Tình khác
Gửi tin nhắn qua AIM tới phan duy loi Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới phan duy loi
Default

rap dân tộc bài này ai nghe mà hiểu buồn cười vãi đái luôn

Chữ ký YM: lee_zetka
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #273  
Cũ 18-06-2009, 09:08 PM
SaKaKi's Avatar
SaKaKi SaKaKi is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/04/2009
Họ và tên: Cựu HS 10A4 PĐL (k47)
Bài viết: 174
Xã: Văn Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới SaKaKi
number 1----X4----

YouTube Video
ERROR: If you can see this, then YouTube is down or you don't have Flash installed.

hay thì thank cí hey

Chữ ký một cuộc tìng vội vàng.....một cuộc tình vỡ tan
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #274  
Cũ 19-06-2009, 08:42 AM
dungtron_mobile's Avatar
dungtron_mobile dungtron_mobile is offline
Thành viên
 
Tham gia: 06/06/2009
Họ và tên: MO BI LE
Bài viết: 70
Xã: Tăng Thành
Default

kô fai vì hay mà anh thak kiu đâu. vì anh thấy em cầm súng nước dọa anh nên anh đành fai lên tiếng thôi nạ.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #275  
Cũ 19-06-2009, 10:20 AM
Han kUn.l0v3's Avatar
Han kUn.l0v3 Han kUn.l0v3 is offline
Thành viên
 
Tham gia: 28/11/2008
Họ và tên: HaN…♥♥♥ 2 nghìn vờ Nờ Đờ (VNÐ)
Bài viết: 158
Xã: Hoa Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Han kUn.l0v3
Người chết trở về

NGƯờI CHếT TRở Về
Ông bà Phạm trước đây luôn luôn cư ngụ ở thành phố, nhưng trước khi ông Phạm hồi hưu, hai ông bà quyết định về sống tại miền quê để được hưởng bầu không khí trong lành và sự yên tĩnh cần thiết cho tuổi già. Họ mua một mảnh đất xinh xắn nằm trên một sườn đồi, và vừa dọn vào, công việc đầu tiên của bà Phạm là cho trồng ngay một vườn rau với đủ những loại rau cải mà ông bà ưa thích. Với một vườn rau xanh tươi, mỗi tuần ông bà chỉ cần mua sắm thêm một ít thực phẩm và một vài thứ lặt vặt là đã có thể sống thoải mái suốt tuần. Một hôm trong khi đang làm việc ngoài vườn, bà Phạm có cảm tưởng như mình đang bị ai đó theo dõi. Ngước mắt nhìn lên, bà thấy một thiếu niên ốm yếu với đôi mắt trũng sâu đang đứng nhìn bà. Cậu bé mặc một chiếc quần jean cũ và đi chân không. Bà giơ tay vẫy chào nhưng cậu bé cứ đứng bất động. Bà thầm nghĩ có lẽ cậu ta yếu ớt quá tới độ không đủ sức giơ tay lên vẫy lại. Cậu bé gầy trơ xương và bà Phạm có thể đếm được từng cái xương sườn của nó. Đứng theo dõi bà làm việc trong vài phút, cậu bé quay mình rảo bước và chẳng mấy chốc đã biến dạng sau những bụi cây rậm rạp. Hai hôm sau cậu ta trở lại và đi cùng là một người đàn bà khoảng bốn mươi tuổi, cũng ăn mặc rách rưới, mặt mũi hom hem. Người đàn bà tiến tới sát hàng rào, lên tiếng hỏi bà Phạm trong khi cậu bé cúi đầu lẽo đẽo theo sau:
- Bà là người mới mua mảnh đất này phải không?
- Dạ đúng đó. Bà có cần tôi giúp gì không?
Người đàn bà nói với vẻ cứng cỏi:
- Tôi tới đây xem có giúp được gì cho bà hay không. Đây là Mẫn, con trai tôi. Nó làm việc rất giỏi và rất khoẻ mạnh chứ không yếu ớt như cái dáng vẻ bề ngoài của nó đâu. Nếu bà cần, nó sẽ phụ bà trong công việc vườn tược cũng như để bà sai vặt. Mỗi ngày chỉ xin bà cho cháu 5 ngàn đồng.
Bà Phạm toan từ chối vì bà không muốn cần có ai phụ giúp mà trái lại bà rất thích hoạt động một mình trong bầu không khí trong lành tại đây. Tuy nhiên trước hình ảnh tiều tụy của cậu bé với đôi tay buông xuôi và đôi mắt trõm lơ, bà hơi ngập ngừng:
- Con bà coi bộ còn nhỏ quá, và hình như nó cũng không được mạnh khoẻ lắm...
Người đàn bà giơ tay ngắt lời:
- Năm nay nó đã được mười sáu tuy coi nó có vẻ nhỏ hơn tuổi của nó. Như tôi đã nói, nó rất mạnh khỏe chứ không yếu đuối như hình dáng của nó đâu. Tôi bảo đảm là bà sẽ không có điều gì than phiền. Mẫn là một người giúp việc rất giỏi.
Năm ngàn đồng một ngày đối với bà Phạm không nghĩa lý gì và bà nghĩ rằng nếu cho cậu bé này phụ giúp bà một tay, bà sẽ có cơ hội cho cậu ta ăn uống đầy đủ. Nghĩ thế, bà Phạm bèn đáp:
- Được thôi! Mỗi ngày cháu Mẫn có thể tới đây vào lúc mười giờ sáng và đi về vào lúc năm giờ chiều. Tôi sẽ cho cháu ăn trưa luôn.
Rồi bà Phạm quay sang phía cậu bé:
- Sao Mẫn, cháu thấy như vậy có được không?
Mẫn không trả lời khiến bà Phạm tự hỏi không biết cậu ta có nghe bà nói hay không vì cậu ta vẫn đứng yên cúi đầu, không hề ngước mắt. Mẹ của Mẫn ra hiệu cho bà Phạm bước ra xa với bà rồi bà thầm thì:
- Thưa bà, tôi không muốn con tôi phải đi đi về về vì nhà chúng tôi ở cách đây khá xa. Nó có thể ngủ trong căn chòi nhỏ đàng kia và xin bà đừng bận tâm gì về việc cho nó ăn uống. Tôi sẽ đem đồ ăn tới cho nó mỗi ngày. Nó ăn uống khó khăn lắm. Tôi biết nó muốn ăn món gì và sẽ lo cho nó. Mỗi lần tôi tới, xin bà cho tôi năm ngàn đồng.
- Thế còn cháu Mẫn thì sao? Nếu cháu ấy làm việc cho tôi, tôi phải trả tiền cho cháu mới phải!
Người đàn bà lắc đầu:
- Thưa bà, bà không hiểu. Tôi cần tiền để nuôi mấy đứa nhỏ ở nhà. Ba của cháu Mẫn mất rồi và bây giờ chỉ có mình nó là người có thể làm việc được để nuôi gia đình. Nó muốn làm việc để giúp đỡ tôi và bà sẽ không ân hận khi nhận cho nó giúp việc. Nó rất siêng năng, làm việc không biết mệt và không bao giờ than phiền bất cứ điều gì cả.
- Thôi được rồi. Nhưng tôi nghĩ rằng có lẽ nó không nên ngủ ngoài lều, để tôi sửa soạn một phòng trong nhà dành cho nó. Nhà tôi rất rộng!
- Thưa bà không sao đâu. Nó không cần ngủ trong nhà đâu. Nó khó ngủ lắm và tôi không muốn nó làm phiền bà. Nó ngủ trong cái chòi tranh kia là tốt nhất.
Thế là ngày hôm sau Mẫn tới làm việc cho bà Phạm. Chẳng bao lâu, bà Phạm nhận thấy những gì mẹ cậu ta nói với bà hoàn toàn đúng. Mẫn không bao giờ than phiền cũng như không bao giờ tỏ ra mệt mỏi. Mỗi buổi sáng dù ông bà Phạm dậy sớm tới đâu đi nữa, Mẫn đã đang làm việc hăng say, khi thì cho gà vịt, cho cá ăn khi thì làm vườn... Dần dần bà cho Mẫn làm một vài việc vặt trong nhà và bất cứ việc gì bà sai cậu ta, không bao giờ bà phải nhắc lại lần thứ hai. Một hôm, bà nói với ông Phạm:
- Thằng bé Mẫn nó giỏi thật! Nhưng nó không giống một đứa con trai mà giống như... một cái máy vậy. Ông có biết là nó không hề nói một lời nào với tôi hay không? Nó cũng không bao giờ nhìn tôi mà chỉ luôn luôn nhìn xuống đất.
Ông Phạm càu nhàu:
- Hừ! Tôi chỉ biết một điều là nó làm cho tôi nổi da gà. Có thể nó bị câm hay sao đó. Và theo ý tôi, có thể tâm trí nó không được bình thường cho lắm.
Bà Phạm lắc đầu:
- Không thế đâu, tôi thấy nó rất thông minh. Tôi chỉ có cảm tưởng như nó là một kẻ mộng du, làm việc trong khi đang ngủ...
Ông Phạm ngắt lời:
- Ờ, thì... giá thuê mướn như vậy cũng được... À, mà không được! Chỉ có năm ngàn đồng một ngày quả là không thể chấp nhận được khi nó làm việc thật siêng năng. Mình cho nó lên mười ngàn đồng đi. Tôi không bực bội gì vì sự hiện diện của nó, nhưng để coi việc tăng lương có khiến nó phản ứng gì hay không.
Bà Phạm thì không nghĩ rằng Mẫn để ý tới vấn đề tiền bạc vì cậu ta không bao giờ **ng chạm tới. Mỗi ngày, sau buổi trưa cậu bé ngưng làm việc, đứng yên một chỗ nghiêng đầu như nghe ngóng. Chỉ mấy phút sau mẹ cậu xuất hiện từ sau hàng cây dâm bụt dầy đặc, mang đồ ăn trên một cái gà-mên đậy kín tới cho cậu. Bà ta chờ tới khi bà Phạm trả tiền rồi mới dẫn con tới lều và ngồi chờ trong khi con bà ăn uống. Bà Phạm nói với chồng bằng một giọng bất bình:
- Tại sao bà ta lại không chịu để tôi cho nó ăn uống? Tôi đã thấy món ăn bà ta đem tới cho nó, trông giống như một loại cháo lỏng. Đó không phải món ăn thích hợp cho một đứa bé làm việc vất vả như vậy. Tôi thấy hình như nó còn ốm hơn khi vừa mới tới đây nữa.
Ông Phạm hoàn toàn đồng ý. Xương mặt của Mẫn bây giờ lộ ra rõ rệt. Khi cậu cúi xuống, những đốt xương sống hiện lên thật rõ sau làn vải áo. Bà Phạm cố gắng một lần nữa khi gặp mẹ Mẫn:
- Tôi muốn cho cháu Mẫn ăn đồ nóng hàng ngày. Nếu không, tôi không thể để nó tiếp tục làm việc như hiện tại. Nó mỗi ngày một gầy yếu. Tôi sợ rằng nó có thể bị bệnh hay làbị suy dinh dưỡng.
Một nét hoảng hốt hiện lên trong đôi mắt người đàn bà:
- Thưa bà, bà không hiểu đâu. Mẫn giống y như cha nó. Nó không ăn được những món ăn của bà và của tôi. Nó không thể ăn muối được. Cơ thể của nó không chịu đựng được muối. Xin bà cứ để mọi việc diễn tiến như hiện tại và xin cho cháu nó tiếp tục làm việc với bà. Nó là đứa con duy nhất mà tôi nhờ cậy được. Nếu không có số tiền mà nó kiếm được ở đây, mấy em nó ở nhà sẽ chết đói hết cả.
Bà Phạm đành phải nhượng bộ:
- Thôi được. Nó có thể tiếp tục làm việc với tôi. Phải nhìn nhận rằng nó làm việc rất giỏi nhưng nó có vẻ không được vui lắm khi ở với chúng tôi. Nó không bao giờ cười và cũng không bao giờ nói một lời với tôi hoặc nhà tôi.
Người đàn bà nhún vai:
- Thưa bà, điều đó không có nghĩa gì hết. Mẫn là đứa trẻ rất khác người. Nó không có cùng sự xúc cảm như những đứa trẻ khác. Nó chỉ biết một việc duy nhất là giúp đỡ tôi và các em nó. Xin ông bà đừng thắc mắc gì về nó. Nó luôn luôn làm những gì nó muốn. Xin hãy để yên cho Mẫn…
Tuy nhiên bà Phạm vẫn tự hỏi “Có phải đó là việc Mẫn muốn làm hay không?”. Rồi một buổi tối hôm đó bà đứng ở cửa sổ phòng ngủ nhìn ra căn chòi tranh nơi Mẫn thường ngủ. Cậu bé không ngủ mà ngồi ngay ở cửa, hai tay bó gối nhìn ánh trăng không chớp mắt. Bà nói lớn:
- Chắc có điều gì lạ lắm thì phải.
Ông Phạm đang ngái ngủ lên tiếng:
- Bà nói cái gì thế?
- Thằng Mẫn đó. Tôi đứng theo dõi nó đã nửa tiếng đồng hồ. Nó ngồi yên như phỗng đá vậy. Với những việc nó làm ban ngày, đáng lẽ nó đã phải ngủ từ lâu rồi. Nhưng mà không, nó vẫn ngồi bó gối ngoài kia kìa.
Ông Phạm vừa ngáp vừa tiến tới bên vợ:
- Đáng lẽ tôi phải cho bà biết điều này từ lâu rồi. Tôi thấy nó vẫn luôn luôn ngồi đó suốt đêm. Theo tôi biết, nó hình như không bao giờ ngủ. Thú thực với bà, tôi thấy thằng bé này có vẻ ma quái quá! Nhưng thực ra nó đâu có làm gì phiền ai đâu!
Bà Phạm không nói nhưng biết rõ rằng Mẫn đã khiến bà lo nghĩ rất nhiều. Sáng hôm sau, hình dáng cậu bé khiến bà cảm thấy bất nhẫn. Làn da xanh xao của Mẫn bây giờ đã trở thành vàng khè, bóng loáng. Xương trán và xương má của Mẫn như lộ rõ ra. Bà còn lo lắng hơn nữa khi thấy Mẫn có vẻ chậm chạp hơn và mệt mỏi hơn thường lệ. Bà hỏi:
- Sao, cháu thấy không được khoẻ trong người có phải không?
Mẫn không đáp lại, lặng thinh cúi đầu đi qua trước mặt bà. Cảm thấy bứt rứt, bà Phạm nói với chồng:
- Ông coi nó kìa. Tôi nghĩ rằng nó bị bệnh. Nó di chuyển như một ông già vậy.
Ông Phạm chăm chú nhìn Mẫn đang cắt cỏ một cách chậm chạp:
- Bà nói đúng. Sao da nó bị đen nhiều chỗ thế nhỉ?
- Tôi không biết nhưng chắc chắn một điều là nó bị thiếu dinh dưỡng quá độ. Tôi không cần biết mẹ nó nói những gì và tôi sẽ chuẩn bị một vài món ăn ngon lành và bổ dưỡng cho nó. Rồi ngày mai ông đưa nó lên tỉnh gặp bác sĩ xem sao.
Nghĩ rằng có lẽ Mẫn thiếu chất protein, bà Phạm bèn làm món súp khoai tây, cà rốt, sườn heo, hột gà, còn thêm một ly sữa tươi và một cái bánh ngọt. Xong xuôi bà gọi Mẫn vào, đưa cậu ta vào phòng ăn và nói thật ngọt ngào:
- Cháu mau ngồi vào bàn đi. Tôi sửa soạn một bữa ăn thật đặc biệt cho cháu vì hôm nay là đúng ba tháng cháu làm việc với tôi. Đây là một dịp kỷ niệm dành cho cháu.
Mẫn cắn một miếng, rồi một miếng nữa. Cậu nhai miếng sườn heo chầm chậm trước khi nuốt. Rồi cậu ta từ từ đứng lên. Bà Phạm lên tiếng với vẻ lo lắng:
- Sao vậy? Cháu chưa ăn xong mà muốn đi đâu vậy?
Nhưng Mẫn đã đi ra ngoài rồi. Bà Phạm chạy tới mở tung cánh cửa. Mẫn đã đi tới hàng cây bao quanh mảnh đất với những bước chân thật dài. Bà Phạm lớn tiếng gọi nhưng Mẫn vẫn không hề nhìn lại. Ông Phạm cầm tay vợ:
- Thôi cứ để nó yên. Chắc là nó muốn đi về nhà. Có lẽ mẹ nó nói đúng. Đáng lẽ bà không nên cho nó ăn những món đó.
Đêm hôm đó bà Phạm trằn trọc suốt đêm. Hôm sau khi trời mới tờ mờ sáng bà đã dậy, ra vườn đi tới đi lui. Đúng như bà lo ngại, Mẫn đã không quay trở lại. Tuy nhiên ngay trước buổi trưa, mẹ cậu ta tới nơi, tiến thẳng tới trước mặt bà Phạm, khuôn mặt bà ta đanh lại:
- Bà đã làm việc đó phải không? Bà cho nó ăn sau khi tôi đã dặn bà không được làm như vậy. Bà cho nó ăn cái gì thế?
- Thì... tôi cho nó ăn súp khoai tay và sữa tươi, là những thứ đồ ăn cần thiết cho Mẫn.
Người đàn bà rên lên:
- Súp khoai tây! Trời ơi! Bà cho nó ăn muối rồi!
Rồi bà ta rít lên the thé:
- Bà điên rồi hay sao? Tại sao bà không để nó được yên?
Bà Phạm có vẻ bối rối:
- Tôi rất tiếc nếu đồ ăn của tôi khiến cho cháu Mẫn bị bệnh.
Đột nhiên bà Phạm đổi giọng giận dữ:
- Nhưng... nó thiếu ăn tới độ gần chết đói ngay trước mắt tôi. Tôi không thể nhắm mắt làm ngơ được. Tôi sẽ trả tiền thuốc men và sẽ nhờ một bác sĩ săn sóc cho nó.
Người đàn bà kia im lặng trong một phút trước khi lên tiếng bằng một giọng khá buồn bã:
- Thưa bà, xin bà vui lòng đi theo tôi để xem những gì bà đã làm cho con tôi.
Người đàn bà quay lưng. Bà Phạm đi theo bà ta xuyên qua cánh rừng trước khi tiến tới một chân đồi. Khoảng nửa tiếng sau, hai người tới một túp lều xiêu vẹo nơi ba đứa nhỏ đang ngồi yên ngoài cửa. Khi bà Phạm ngưng lại, người đàn bà nắm tay bà tiếp tục kéo lôi đi. Bà Phạm hỏi:
- Đây không phải nhà bà hay sao? Cháu Mẫn không có trong căn nhà này hay sao?
Người đàn bà lắc đầu tiếp tục đi tới. Mấy phút sau cả hai vượt qua một hàng cây trước khi tiến tới một khoảng đất trống với một vài ụ đất cỏ mọc um tùm. Một vài ụ đất có cắm cây thánh giá, những ụ khác thì không. Bà Phạm rùng mình:
- Đây là chỗ nào vậy bà?
Người đàn bà thản nhiên đáp:
- Một khu nghĩa trang cũ. Không còn ai dùng đến nữa. Đây, mời bà tới đây.
Rồi bà ta chỉ vào một ụ đất. Bà Phạm giật mình nổi gai ốc khi thấy đám cỏ phía trên như bị xé bung ra và dường như có người tìm cách đào một cái hố ở phía dưới.
Không một ai hoặc một sức mạnh nào có thể buộc bà tới gần ngôi mộ bị đào tung lên đó. Tuy nhiên từ nơi bà đứng, bà Phạm nhìn thấy dưới hố một hình thù co quắp trong chiếc quần jean sờn rách và cái áo thun bẩn thỉu. Người đàn bà rên rỉ:
- Đó, thằng Mẫn đó. Đó là chỗ bà đưa nó tới đó. Chồng tôi và nó chết từ hai năm nay giữa một mùa đông lạnh lẽo vì chứng sưng phổi. Tôi cầu khẩn cả hai trở lại nhưng chỉ có thằng Mẫn đáp lại lời cầu xin của tôi. Nó biết là tôi cần nó. Nó muốn săn sóc cho tôi và mấy em của nó. Nó luôn luôn là một đứa con ngoan ngoãn.
Bà Phạm ngẩn ngơ:
- Bà nói gì thế? Tôi... tôi không hiểu gì cả...
Người đàn bà dường như không để ý, lẩm bẩm:
- Tôi phải săn sóc cho nó thật cẩn thận. Bà có biết là bà không thể cho người chết ăn muối hay không? Muối làm người chết quên tất cả mà chỉ nhớ chỗ ngơi nghỉ cuối cùng của họ mà thôi. Chính bà đã khiến cho thằng Mẫn phải trở về với nấm mồ cũ của nó, và từ bây giờ trở đi, chắc chắn là nó sẽ không bao giờ rời khỏi nơi đó nữa…

siu tầm=>> đừng có del bài

Chữ ký iU 4eAe
TuyẾt...Dù Bẩn Thế Nào Thì Vĩnh Viễn...Vẫn Là Màu Trắng....
__________Kyn…lUv___________
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #276  
Cũ 19-06-2009, 10:26 AM
Han kUn.l0v3's Avatar
Han kUn.l0v3 Han kUn.l0v3 is offline
Thành viên
 
Tham gia: 28/11/2008
Họ và tên: HaN…♥♥♥ 2 nghìn vờ Nờ Đờ (VNÐ)
Bài viết: 158
Xã: Hoa Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới Han kUn.l0v3
Kỳ i: đêm ma quái

Chuyện "ma" ở làng Hà Vỹ
Gần tháng nay, người dân làng Hà Vỹ, xã Lê Lợi, Thường Tín, Hà Tây sống trong cảnh hoảng loạn, sợ hãi vì tin đồn trong làng có ma. Hầu hết giả trẻ, trai gái cứ sau 8h tối là đóng chặt cửa không dám ra khỏi nhà. Liên tiếp những vụ việc kì quặc xảy raChuyện "ma" ở làng Hà Vỹ
Gần tháng nay, người dân làng Hà Vỹ, xã Lê Lợi, Thường Tín, Hà Tây sống trong cảnh hoảng loạn, sợ hãi vì tin đồn trong làng có ma. Hầu hết giả trẻ, trai gái cứ sau 8h tối là đóng chặt cửa không dám ra khỏi nhà. Liên tiếp những vụ việc kì quặc xảy ra chỉ trong vài tuần lễ càng khiến cho những người dân nơi này tin rằng lời đồn đại là có thật.

KỲ I: ĐÊM MA QUÁI

10h tối. Đèn đường phụt tắt. Làng Hà Vỹ chìm trong bóng đêm. Cảnh vật tĩnh lặng lạ thường, chỉ có tiếng bìm bịp và bầy chó hoang bất chợt lại tru lên từng hồi. Bỗng “Á á ah..”, giọng một người đàn ông la lên thất thanh từ phía cuối thôn. Sau đó là tiếng chân người nện thình thịch trên mặt đất…

Tất cả những nhà dân quanh khu vực đó đồng loạt tắt điện. Bầu không khí u ám, rờn rợn bao phủ lên toàn bộ ngôi làng. Anh Quách Văn Toàn, một người dân có nhà ở gần chợ gà đầu thôn vác đèn pin bước nhanh ra khỏi cửa. 5 phút sau anh Toàn trở về thì thào: “Bên ngoài có gì đâu. Chắc lại mấy thằng thanh niên làng bên sang đây chơi rồi giở trò dọa dẫm đấy...”.

Nói thế nhưng gương mặt anh Toàn cũng không giấu nổi vẻ sợ hãi. Gần một tháng nay, cả nhà anh không dám đi chợ đêm bán gà như thường lệ nữa mà cứ phải ngồi nhà để chờ người ta đến mua hàng. Lí do nghe có vẻ hơi buồn cười. Vợ chồng anh Toàn… sợ ma.

Tuy nhiên, không chỉ vợ chồng anh Toàn mà hầu hết dân làng Hà Vỹ đều lâm vào hoàn cảnh như vậy. Mọi việc bắt đầu từ lời “tiên đoán” của một vị thầy bói có tên là Liên ở thôn Mỹ Xá, xã Ngọc Sơn, huyện Tứ Kỳ, Hải Dương.

Thầy Liên bảo, cái làng này có ngôi mộ do một gia đình mang từ nơi khác về chôn trộm cách cửa đền Hà Vỹ khoảng 300m. Hiện tại, ngôi mộ đó đang bị loạn âm dương. Vì thế, trong làng sẽ có nhiều người phải đền mạng. Tuy nhiên, nếu ai cố tình **ng vào ngôi mộ đó hoặc đào xới di chuyển hài cốt đi chỗ khác thì chính bản thân người đó sẽ phải chịu tội đầu tiên.

Những người dân Hà Vỹ lúc đầu còn bán tín bán nghi nhưng càng về sau thì lại càng tin vào lời phán của vị thầy bói. Nguyên nhân vì thầy Liên ở tận Hải Dương nhưng lại nắm chi tiết, rành mạch về mọi vấn đề đang xảy ra trong làng. Đối chiếu lời thầy với thực tế, dân làng Hà Vỹ ngờ vực ngôi mộ mà thầy bói nói chính là mộ phần của gia đình bà Hồ Thị Khuyên, người xóm 1.

Bà Hồ Thị Khuyên quê gốc ở xã Thống Nhất, huyện Thường Tín, Hà Tây. Bà lấy chồng người Hà Vỹ và về làng này sinh sống từ vài chục năm trước. Tuy nhiên, cách đây hơn 10 năm, bà Khuyên có đem hài cốt của bố đẻ về chôn tại quê chồng. Người dân trong làng kháo nhau, cái mả này khi còn chôn bên xã Thống Nhất đã hại chết không biết bao nhiêu là người vì thế, dứt khoát không thể đem mộ phần đó đặt tại Hà Vỹ được.

Chẳng ai biết đích xác vị trí ngôi mộ của gia đình bà Khuyên ở chỗ nào mà chỉ nghe loáng thoáng vợ chồng bà đem chôn trộm vào ban đêm cạnh một con mương dẫn thẳng vào khu đền trong làng. Đã từng có một thời gian, người ta hò nhau đào bới, xới tung những khu vực đáng nghi ngờ nhưng đào mãi cũng chẳng thấy mộ hay hài cốt đâu cả.

Thậm chí, để bảo vệ “nhân mạng” cho làng, có người còn đi khắp nơi rước các vị “pháp sư” cao tay về để trừ ma diệt quỷ. Tuy nhiên, nỗi ám ảnh “cái họa tà ma quấy rối” vẫn cứ khiến người dân Hà Vỹ ăn không ngon ngủ không yên. Đặc biệt, những câu chuyện thần thánh được thêu dệt càng khiến cuộc sống dân làng ngày càng trở nên bất ổn.
Cụ Mơ bán nước gần cửa đền Hà Vỹ tâm sự: “Khoảng 12h đêm mồng 5 Tết, tôi lần mò ra ngoài vườn để đi vệ sinh bỗng nhiên trông thấy một bóng trắng thấp thoáng sau rặng tre đầu ngõ. Lúc đầu tôi cứ tưởng là ai đó mặc áo trắng đi lại ngoài đường. Tuy nhiên, cái bóng đó từ từ tiến dần lại phía tôi và đến khi chỉ cách tôi chừng chục mét thì tự dưng biến mất. Khi ấy, tôi mới hoảng hồn la ầm lên và bỏ chạy vào trong nhà”.

Câu chuyện của cụ Mơ kể ban đầu khiến nhiều người không tin vì một bà cụ gần 70 tuổi mắt mũi kèm nhèm thì rất có thể sẽ nhìn gà hóa cuốc. Nhưng chỉ vài ngày sau, tin đồn lại được thổi bùng lên do có rất nhiều người dân cho rằng chính mắt họ cũng nhìn thấy ma.

Chị Quách Thị Yến, chủ cửa hàng bán gà trong làng kể, đêm mồng 8 Tết, chị đem gà lên Hà Nội để bán tại chợ Long Biên. Tuy nhiên, khi vừa đi khỏi nhà chừng 1km thì xe chị Yến đâm phải ổ gà trên đường làng. Mất tay lái, chị Yến loạng choạng và ngã nhào xuống đất. Vừa lồm cồm bò dậy thì chị trông thấy có bóng người phía trước đang rảo bước rất nhanh. Tưởng là người trong làng chị Yến cất tiếng gọi nhưng người đó chỉ cười và bỏ đi. Lúc đó vào khoảng 3h sáng…

Sau hôm ấy, gia đình chị Yến không dám đi chợ gà ban đêm nữa. Những hộ kinh doanh gà trong làng cũng đóng chặt cửa và chỉ dám mở hàng sau 6h sáng. Thậm chí, có nhiều nhà dân còn sợ hãi đến mức phải mua tỏi về treo trước cửa để đuổi tà ma.

Giáo viên cấp I trong làng phản ánh: Học sinh cấp đi học ngoài cuốn vở cây bút, trong cặp và túi quần túi áo toàn…tỏi. (?!) Vào thời điểm “nóng” nhất, dân trong làng kéo nhau sang chỗ ông Liên xem bói có tới hơn trăm người. Mà phải ăn ở hàng tuần chờ đợi tại đó mới đến lượt được xem”.

Gia đình anh Quách Văn Toàn không dám cho con cái mình đi chơi tối. Ngay cả bản thân anh Toàn từ 10 ngày nay cũng bỏ bê toàn bộ công việc kinh doanh hàng ngày. Anh Toàn than thở: “Làng Hà Vỹ từ xưa đến nay không sợ trộm cắp, không sợ ma túy, không sợ bệnh dịch… thế mà lại sợ ma”. Những tưởng tin đồn ma quỷ chỉ tồn tại một thời gian ngắn nhưng bỗng dưng một loạt cái chết kì lạ xảy ra càng khiến dân Hà Vỹ nhốn nháo và náo loạn hơn…
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #277  
Cũ 19-06-2009, 10:33 AM
0rjon_Sweet's Avatar
0rjon_Sweet 0rjon_Sweet is offline
0rjon là ChocoPie
 
Tham gia: 25/10/2008
Họ và tên: _0rjon_
Bài viết: 246
Xã: Phúc Thành
Gửi tin nhắn qua MSM tới 0rjon_Sweet Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới 0rjon_Sweet
Default

ẹc..chy mà toàn ma quỷ rứa Hiền hề..............

Chữ ký
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #278  
Cũ 19-06-2009, 01:04 PM
MrTuanshady MrTuanshady is offline
Thành viên
 
Tham gia: 01/06/2009
Họ và tên: tuan shady
Bài viết: 6
Xã: Nhân Thành
Thắc mắc Tu tin len X4band

Tu ti len !!!
YouTube Video
ERROR: If you can see this, then YouTube is down or you don't have Flash installed.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #279  
Cũ 19-06-2009, 01:47 PM
SaKaKi's Avatar
SaKaKi SaKaKi is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/04/2009
Họ và tên: Cựu HS 10A4 PĐL (k47)
Bài viết: 174
Xã: Văn Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới SaKaKi
Buồn đọc xong không cừi mới lạ!!!!

Một anh nông dân Pháp đưa vợ lên thủ đô Paris chơi. Trong khi vợ thuê khách sạn và cất vali, anh đi dạo. Một cô gái điếm tiến lại:
- Anh yêu, có đi với em không?
- Bao nhiêu?
- Một trăm Franc!
- Đắt quá!
- Thích rẻ thì đi mà tìm người khác , Nói rồi, cô gái điếm bỏ đi.
Đến khuya, cô gái điếm quay lại, gặp anh nông dân đang khoác tay vợ mình đi dạo quanh khách sạn. Cô gái điếm liền nói:
- Thấy chưa, đã bảo mà! Tiền nào của ấy!

Trên 1 chuyến máy bay. phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải.Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống ,anh người Nhật hỏi là cái gì. Anh Mĩ trả lời :"Ðô la dó ,nước tui có mà đầy."Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống.Anh Mĩ hỏi cái gì.Anh Nhật trả lời :"kim cương dó nước tui có mà đầy" Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống.Anh người I Rắc(lòng nghĩ thầm "Binlađen tập 2 à?") hỏi tại sao.Anh Việt Nam trả lời :"Mấy thằng ba xạo dó,nước tui có đầy.

Có một vị sư một lần lên xe buýt “chẳng may” ngồi cạnh một em chân đã dài mà nhà lại nghèo. Sau một hồi trêu trọc nhà sư, cô gái hỏi: - Bạch thầy, giữa hai chân thầy có cái gì ạ. Nhà sư nghĩ mình đi tu thi chỉ dùng có mỗi một chức năng nên có cũng như chết rồi. Nghĩ vậy nhà sư trả lời cô gái: - Giữa hai chân ta có một xác chết Cô cười bảo: - Thế thì giữa hai chân em cũng có…… Nhà sư tò mò???? - Có cái gì cơ? Cô gái: - Thế mà cũng hỏi, có cái quan tài chứ cái gì nữa ---> mô phật, đến đốt chùa với con gái bi giờ mất

Sếp trách thư ký:
- Bức thư anh đọc rõ ràng thế mà em đánh sai đến hàng trăm lỗi chính tả.
- Vâng, sếp đọc thì rất rõ, nhưng mà... nhột quá em không thể tập trung được.
- Sao mà nhột?
- Dạ, hình như sáng nay sếp... quên cạo râu.

Đọc xong quyết định bổ nhiệm, giám đốc công ty dắt tay một thanh niên trẻ ra trước hội trường:
- Thưa các đồng chí, đây là tân phó giám đốc công ty - một thanh niên rất có triển vọng. Anh ấy đã phấn đấu rất tốt,vào đây như một người thợ bình thường. Sau hai tháng đã có tay nghề chuyên môn giỏi, được đi học, được giao nhiệm vụ quản lý và đã thăng tiến rất nhanh.
Nói rồi sếp quay sang chàng thanh niên:
- Có phải thế không?
- Thưa bố, vâng ạ!

Vợ: "Anh nói lấy nhau xong anh sẽ hân hoan đưa em đi du lịch thế giới. Tại sao đến giờ vẫn chưa nhúc nhích?"
Chồng: "Bởi vì cho đến tận bây giờ, anh vẫn chưa cảm thấy hân hoan!"

Một anh chàng kia sau khi chết bị dẫn xuống âm phủ. Quỷ sứ thôngbáo rằng chúng sẽ dẫn tội nhân xem ba hình phạt khác nhau và phải chọn một. Phòng thứ nhất, tội nhân bị tra tấn trong vạc dầu. Phòngthứ hai, tội nhân bị thiêu đốt trên ngọn lửa hừng hực. Quá sợ, anh ta xin cho sang phòng cuối cùng. Tại đây anh ta thấy một bệnh nhân già lụ khụ, bị AIDS giai đoạn cuối người lở loét, nằm thở khò khè trên giường. Ông này đang được một cô gái trẻ trung, xinh đẹp ôm ấp, vuốt ve và hôn lên những vết thương nhiễm trùng... Anh ta mừng quýnh vội xin vào phòng này. Tên quỷ liền dẫn ngay anh ta vào và nói với cô gái:
- Con kia ra mau, có người đến thay mày rồi !

Trong công viên, một người phụ nữ trung niên ngồi nghỉ trên ghế đá. Một người đàn ông đứng tuổi ngồi xuống bên cạnh:
- Xin lỗi, chẳng hay bà có phải là nhân viên văn phòng?
Người phụ nữ ngạc nhiên:
- Đúng thế! Sao ông đoán được?
- Nhìn cái mặt đần đần.
Người phụ nữ tức giận:
- Mặt ông đần thì có!
Người đàn ông buồn rầu:
- Thì tôi cũng là nhân viên văn phòng.



Chồng: "Ví tiền của anh bị kẻ trộm khoắng mắt rồi!"
Vợ: "Anh không cảm thấy có bàn tay thò vào túi anh sao?"
Chồng: "Anh biết chứ, nhưng anh tưởng đó là tay em!"

Bạn có biết Triết học là gì không, tôi xin giải thích "Triết học là 1 hiện tượng luận về hiện tượng mà đôi khi chúng ta luận về hiện tượng đó thì đúng là hiện tượng luận cho nên người ta mới gọi hiện tượng luận là luận về hiện tượng đó nhưng hiện tượng đó đôi khi không là hiện tượng luận nên luận về hiện tượng đó là hiện tượng luận” (thấy chưa, dễ hiểu quá đi, đừng nói triết học khó nữa nhá).

Ba cô thư ký trò chuyện với nhau về việc mình đã chơi khăm sếp như thế nào. Cô thứ nhất: - Một hôm tớ dùng băng dính dán hết các ngăn kéo của sếp lại. Thế là khi cần mở ngăn kéo, sếp bực tức quát um cả lên. Cô thứ hai: - Một lần lục trong ngăn kéo của sếp có mấy bọc bao cao su, tớ liền lấy kim chọc thủng tất cả, xong để lại nguyên trong ngăn kéo cho sếp. Cô thứ ba nghe đến đây mặt tái mét, không nói được gì và ngất xỉu

Tại sao tôi không bỏ được bia, rượu ? Đã rất nhiều lần tôi muốn bỏ rượu và bia, nhưng tôi lại cảm thấy xấu hổ. Mỗi lần nhìn ly bia, tôi lại nghĩ về những người công nhân cực khổ đã làm ra nó . Họ đều có vợ con phải chăm sóc, con cái họ đều có những giấc mơ phải thực hiện . Nếu tôi không uống, có thể họ sẽ mất việc và những giấc mơ của con họ sẽ mãi tan biến. Tôi không thể ích kỷ chỉ lo cho sức khỏe của mình. Tôi uống để biến giấc mơ của rất nhiều người thành sự thật. Đừng vì lợi ích của mình mà làm ảnh hưởng đến những ngườii khác...Nào cạn ly... zo.....zo.

Ông lão có 3 người con trai,tên là Dũng,Hải và Hoàng. Nghe nói trong tủ sắt của ổng có mấy chục cây vàng. Một hôm tự nhiên ổng chít ^^.Trước khi ngủm,ông lão còn kịp lấy máu vẽ lên sàn nhà 1 quả đồi và 1 đừơng thẳng. Đố bạn,ai là thủ phạm ?????? >>>> câu trả lời >>>>cái đồi + với đường thẳng => đồi thẳng => đồi ko cong => là còng ko đôi => còng ko hai => hài ko cong => hài thẳng => thằng Hải bó tay chưa?

Cô giáo hỏi: Cái gì treo trên tường mà hình vuông? H/s: Thưa cô cái đồng hồ. Cô giáo: Sai, bức tranh, nhưng cô thích cách suy nghĩ của em. Cô giáo:Thế cái gì trong nhà mà có 4 chân? H/s: thưa cô ,cái bàn. Cô giáo :Sai, ý cô là cái ghế, nhưng cô thích cách suy nghĩ của em? H/s :Thưa cô em có một câu hỏi " cái gì hình trụ dài, đầu đỏ, để trong quần của người đàn ông, thỉnh thoảng họ mang ra dùng?" Bốp, bốp, bốp..cô giáo tát H/s 3 cái.... Cô cấm em không được hỗn... Dù rất đau H/s vẫn tươi cười, thưa cô: đó là que diêm..nhưng em thích cách suy nghĩ cua co

Có một người tên Vui qua đời, cả gia đình đi sau quan tài để đưa ra nghĩa trang và cùng gào lên trong nước mắt VUI ƠI LÀ VUI...

Cuộc đời của con gái: 1. 8 tuổi như thể dục dụng cụ: chẳng thằng con trai nào để í tới 2. 18 tuổi như bóng đá: 22 thằng hùng hục tranh nhau 1 quả bóng. 3. 28 tuổi như bóng rổ: tỉ lệ tranh bóng đã giảm xuống với 10 nguời 1 bóng. 4. 38 tuổi như bóng bàn: khi quả bóng bay đến, bạn cố hất nó sang bên đối phương. 5. 48 tuổi như bóng chày: bạn cố đánh quả bóng đi càng xa càng tốt. 6. Over 48, một câu trả lời đơn giản là Bi-da: mục tiêu lớn nhất là cho "xuống lỗ"

Hai vợ chồng đang ở trong phòng ngủ, bỗng đứa con nhỏ tông cửa chạy vào thấy người mẹ đang ngồi trên bụng cha nhún nhảy. Lát sau người mẹ ra giải thích với con: -“ Bé có thấy bụng của ba bự ghê không? Cho nên khi nãy mẹ phải lên ngồi trên bụng của ba nhảy để cho bụng ba xẹp xuống bớt.” -“ Vô ích thôi mẹ ơi. Vì những khi mẹ đi vắng thì cô hàng xóm lại qua quì gối dưới đất để mà thổi cho bụng của ba bự lại


Người đàn ông đứng giữa quảng trường và gào lên "Tổng thống là thằng ngu" và sau đó dĩ nhiên anh ta bị bắt, mọi người nghĩ rằng anh ta sẽ bị xử 2 năm tù vì tội "sỉ nhục quốc thể" cuối cùng anh ta bị xử tử hình vì tội "tiết lộ bí mật quốc gia"
Một anh chàng ngồi một mình trong góc quán rượu, uống tì tì suốt ba giờ liền. Đột nhiên, anh ta nhảy dựng lên và gào to cho cả quán cùng nghe : " Tất cả bọn luật sư đều là đồ chăn lừa". Anh ta ngồi xuống và định dốc hết chỗ rượu còn lại thì một anh chàng to cao vạm vỡ tiến đến gần rồi chẳng nói chẳng rằng đấm cho anh ta một trận túi bụi cho đến khi anh ta chỉ còn là một đống bùi nhùi. Một người phục vụ liền hỏi anh chàng cao to : - Tôi đoán ông là một luật sư? - Không - anh ta trả lời - Tôi là một người chăn lừa.

Hôm nọ, mình uống bia với bạn ,nhưng uống không nhiều, trên đường về mình nghĩ được một ý tưởng... Về đến nhà, mình giả vờ say, vợ chưa bao giờ thấy mình say tệ như thế, chạy ra đỡ mình. Mình vả cho cô ấy một cái (nhẹ thôi, nhưng cũng đủ đỏ má) và đẩy ra, quát: "Cô là đứa nào, ngòai vợ tôi ra, chưa có đứa con gái nào **ng được vào người tôi nghe chưa". Và mình lỉnh luôn vào buồng lăn ra ngủ, sau dậy ăn cơm. Lạ lắm, thấy mình dậy, vợ ngoan ngoãn dọn cơm, lấy ghế ngồi ngắm mình ăn mà mặt lại rạng rỡ lạ, lại còn tủm tỉm cười. Hic, mình thì trả thù được mà vợ mình lại sướng

Yêu là khi mắt bạn tìm nhau trong đám đông. Đam mê là khi môi bạn tìm nhau trong đám đông. Cưới là khi bạn đôn đáo tìm con mình trong đám đông. Yêu là khi bạn chia hết những gì bạn có. Đam mê là khi bạn lấy hết những gì họ có. Cưới là khi ngân hàng quản lý hết những gì bạn có. Yêu là khi bạn gọi điện thoại chỉ để chào nhau một câu. Đam mê là khi bạn gọi điện thoại để hẹn nhau vào khách sạn. Cưới là khi bạn gọi nhau chỉ để kiểm tra nhau. Yêu là khi bạn ngồi viết thư tình. Đam mê là khi bạn chỉ muốn viết thật nhanh số điện thoại của mình. Cưới là khi tất cả những gì bạn viết chỉ là ho

(
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #280  
Cũ 19-06-2009, 01:48 PM
Tin_Cool's Avatar
Tin_Cool Tin_Cool is offline
Thành viên
 
Tham gia: 18/06/2009
Họ và tên: Nh0c_Ga_Kut3
Bài viết: 12
Xã: Thị Trấn
Tốt Hot Girl ... Xem Xong Sốck Xong Ngất (nhớ cảm ơn

Đây nè bà con nầy Ớn lanh Lun : ( giống con ma wá )

Còn đây nữa : http://www.konheo.com/upload/blog/im...28/hotgirl.jpg ( ai cưới con ni có lẽ chết ngất ) Nhìn đã

thay đổi nội dung bởi: Tin_Cool, 19-06-2009 lúc 04:42 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #281  
Cũ 19-06-2009, 01:59 PM
Tin_Cool's Avatar
Tin_Cool Tin_Cool is offline
Thành viên
 
Tham gia: 18/06/2009
Họ và tên: Nh0c_Ga_Kut3
Bài viết: 12
Xã: Thị Trấn
Phát Hiện hóa thạch rồng


Hình ảnh của nó này : "Từ nhiều năm nay, các nhà khảo cổ Trung Quốc đã phát hiện và nghiên cứu bộ xương hóa thạch nguyên vẹn của một con rồng với hai sừng nhọn, lỗ mũi to và hếch y hệt mô tả trong truyện cổ dân gian.
Di vật quý giá này cho đến nay vẫn giữ được dáng hình nguyên vẹn với tổng cộng 7,6 mét chiều dài, trong đó đầu dài 76 cm, cổ dài 54 cm, thân dài 2,7 mét và rộng 68 cm, khúc đuôi còn lại chiếm 3,7 mét.
Đầu rồng gần giống hình trụ tam giác, riêng khóe miệng đã kéo dài đến 43 cm, phần rộng nhất có bề ngang 32 cm. Sừng nhọn nhô lên từ đỉnh đầu, mỗi chiếc dài 27 cm và rất cân xứng với nhau. Chúng hơi cong và hơi nghiêng, trông càng giống y chang những hình ảnh được mô tả trong truyền thuyết.
Rồng Trung Quốc được coi là loài bò sát sống vào Kỷ Tri-át cách đây khoảng 200 triệu năm. Là động vật lưỡng cư, chúng sống chủ yếu dưới nước và thi thoảng mới ngoi lên bờ. Thức ăn của chúng là cá và các loài bò sát nhỏ.
Đây là lần đầu tiên Trung Quốc tìm thấy rồng hóa thạch có bộ sừng. Phát hiện này là chứng cớ khoa học quan trọng giúp giới khảo cổ lần tìm nguồn gốc loài rồng - một loài vật tưởng chừng chỉ có trong những tác phẩm hư cấu. Hiện những mẫu hóa thạch này vẫn đang được trưng bày tại Viện bảo tàng đời sống hóa thạch cổ đại.
Đầu năm 2007, Viện bảo tàng Lịch sử tự nhiên Thành phố Trùng Khánh (Tây Nam Trung Quốc) bắt đầu tiến hành khai quật một hóa thạch khủng long trong bãi cát ngầm của sông Gia Linh ở Thành phố này.
Hóa thạch thuộc loài khủng long họ thằn lằn sống cuối Kỷ Giura, cách đây khoảng 130 triệu năm. Đây là loài khủng long ăn cỏ, sống bầy đàn, xuất hiện nhiều ở Đông Á vào cuối Kỷ Giura và tuyệt chủng ở kỷ Phấn trắng, được coi là loài động vật có cổ dài nhất tồn tại trên Trái đất. Hóa thạch dài 18m và chiều cao từ lưng so với mặt đất là 3,5m.
Theo các nhà khảo cổ, hóa thạch tìm thấy có ý nghĩa quan trọng cho việc nghiên cứu loài khủng long cũng như quá trình tiến hóa của loài động vật này. Người ta tìm thấy các đốt sống gần như còn nguyên vẹn và theo đánh giá của các nhà khảo cổ, gần 70% bộ xương được bảo quản tốt.
Cách đây 37 năm, các nhà khảo cổ Trung Quốc cũng khai quật được hóa thạch loài khủng long thuộc loại này với chiều dài 22m và chiều cao từ lưng so với mặt đất là 4m. Đây là hóa thạch lớn nhất và nguyên vẹn nhất tìm thấy ở châu Á."

thay đổi nội dung bởi: Tin_Cool, 19-06-2009 lúc 04:40 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #282  
Cũ 19-06-2009, 02:16 PM
SaKaKi's Avatar
SaKaKi SaKaKi is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/04/2009
Họ và tên: Cựu HS 10A4 PĐL (k47)
Bài viết: 174
Xã: Văn Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới SaKaKi
Default

híc, cũng BT thui mà ,
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #283  
Cũ 19-06-2009, 02:19 PM
SaKaKi's Avatar
SaKaKi SaKaKi is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/04/2009
Họ và tên: Cựu HS 10A4 PĐL (k47)
Bài viết: 174
Xã: Văn Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới SaKaKi
Buồn

híc híc, pài ni tui pót lên rồi mà hem được cí thanhk mô kả!!!! huhu
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #284  
Cũ 19-06-2009, 02:22 PM
thần đồng đất nghệ thần đồng đất nghệ is offline
Thành viên
 
Tham gia: 01/06/2009
Họ và tên: trạng tý
Bài viết: 45
Xã: Hợp Thành
Default

nghe cũng tàm tạm............
dù sao cũng thanks
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #285  
Cũ 19-06-2009, 02:23 PM
SaKaKi's Avatar
SaKaKi SaKaKi is offline
Thành viên
 
Tham gia: 19/04/2009
Họ và tên: Cựu HS 10A4 PĐL (k47)
Bài viết: 174
Xã: Văn Thành
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới SaKaKi
Blink Heart Thằng nầy có xương không rứa pà com!!!!

YouTube Video
ERROR: If you can see this, then YouTube is down or you don't have Flash installed.

thăng nầy có lẽ anh em gì đó với Rắn hey!!!!
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
 

Quuyền Hạn Của Bạn
Bạn không thể tạo chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi files đính kèm
Bạn không thể sửa bài của bạn

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến

Chủ đề liên quan
Ðề tài Người Gửi Chuyên mục Trả lời Bài mới
Làng Xì Trum shjnbe1989 Buôn chuyện 28 13-09-2010 09:26 PM
[Thơ] Lợ làng ! songdinh Góc văn chương 1 24-05-2009 08:25 AM
Chuyện buồn ở ngôi làng không có đàn ông (Làng lòi - Viên Thành) HungThanhOnline Thông tin quê hương 12 25-03-2009 03:11 PM


Hiện tại là 05:21 PM (GMT +7)


Diễn đàn Người Yên Thành Online
Nội dung được các thành viên xây dựng và tổng hợp
Powered by vBulletin® Copyright ©2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.