|
|
||
|
Ðiều Chỉnh | Xếp Bài |
#166
|
||||
|
||||
Đúng là hậu sinh khả úy, bái phục bái phục
|
#167
|
||||
|
||||
Trích:
|
#168
|
||||
|
||||
Quá muộn !
Một anh chàng vào bệnh viện thăm bạn. Đứng bên giường nhìn bạn mìnhngậm ống thở oxy thì đột nhiên anh bạn lên cơn hấp hối ra hiệu lấy giấy viết, anh ta liền đưa giấy viết cho bạn. Anh bạn viết xong đưa lại, nghĩ là trăn trối của người bạn nên anh chàng xếp mảnh giấy lại và cất vào túi.Người bạn trút hơi thở cuối cùng ngay khi bác sĩ và y tá đến.
An táng xong xuôi, lúc đó anh chàng nhớ lại mảnh giấy, lấy ra thì thấy ghi đúng 1 câu: - "Tránh ra, mày đang dẫm lên ống dẫn Oxy" (Suutam) |
#169
|
||||
|
||||
Thư tình[No.2]
Những câu nói bất hủ của b0y:
Em mang nét quý phái của châu Âu Em mang làn da nâu của châu Á Em mang đến cho anh sự lạnh giá của Bắc Cực Em mang sự nóng nực của Châu Phj Nói tóm lại em là Rumanj của Châu Úc |
#170
|
||||
|
||||
Love story:chờ ai đó...chờ một cái nắm tay
“Phiên trực trường của lớp, vốn dĩ là đứa cẩn thận, quen đi học sớm, nay nó lại càng đi sớm hơn. Trường thưa thớt bóng người, chú bảo vệ hiền lành, cô giám thị và nhỏ lớp trưởng đang bàn bạc gì đó. Nó đi thẳng lên hành lang trực, cũng là dãy hành lang lớp nó học. Dãy hành lang lớp nó tối và yên tĩnh, hành lang nhỏ xíu ngỡ như không tải nổi bao kỷ niệm ở đây, bóng thầy đứng hút thuốc ở hành lang, dáng cô bạn hiền đứng đăm chiêu, những bước chân rộn rã nói cười.
Năm cuối cấp rồi, nó chặc lưỡi, rẽ ngay vào phòng học đầu tiên, phòng 39, lớp nó. Để cặp ở bàn áp chót lớp, “tổ chim” của nó và Béo rồi ra ngoài cửa liếc nhìn khắp hành lang, chưa có ai. Chừng dăm phút sau con béo bạn nó cũng mò lên. Bỗng nó nổi cơn kéo Béo đi dạo hành lang khi mà đèn chưa bật, gió còn hiu hiu thế này, “Tao với mày thế này mà sợ hả?”, mà Béo rõ tính nó thôi rồi, quyết là làm. Hai đứa vừa đi vừa cười khúc khích, ghé lớp này lớp nọ rồi bỗng Béo giật áo nó: “Ê mày ơi, mày nghe gì không?” “Gì là gì?” – Nó mải chú tâm vào bài thơ tình khắc trên bàn “Hình như có tiếng chân phía lớp mình” – Giọng Béo thì thầm- “hành lang có mày với tao, chẳng lẽ yên tĩnh thế này mà tao nghe lộn?” Ờ, nó giật mình thầm nghĩ rồi kéo hai đứa rón rén, nói đúng hơn là sờ sợ từng bước về phía lớp, tiếng bước chân càng rõ hơn, tiếng đẩy cửa vào, và cả tiếng bàn ghế xê dịch. “Hay là ma mày ơi?” – Đến lượt nó “thỏ đế” - “tao nghe đồn trường mình…” “Ma quỷ gì, không có đâu” – Béo cố trấn an nhưng hai đứa biết thừa là cả hai như nhau cả thôi. Hai đứa mắt nhắm mắt mở từng bước một bước vào lớp để… bắt bằng được con “ma”. Nó dẫn đầu, Béo nắm tà áo nó đi sau. Ầm, nó không thấy ma đâu… mà toàn thấy “sao” không? Chẳng lẽ nó tông vào con “ma” ? Nó chưa kịp định hồn thì tiếng Béo la oai oái: “Trời ơi, Khôi, tự nhiên mày lên đây vậy?” Khôi ngồi sau nó trong lớp, là cái người nó hay kể với béo là nó thích trên tình bạn một tí, nên nhìn bọc đồ ăn của Khôi để trên bàn béo và nó, béo nở nụ cười “biết rồi” ranh mãnh rồi chuồn vào bàn để mặc Khôi gãi đầu gãi tai còn nó thì chẳng biết nói câu nào. Câu “Xin lỗi” hay “Cảm ơn” đều khó nói như nhau. Hai đứa chỉ biết đứng cười… Ờ thì trên tình bạn một chút vậy mà!” Con béo kể xong, nháy máy với Kim, cười lém lỉnh. Cuộc họp lớp lần thứ n… và những câu chuyện ngày xưa cười ra nước mắt. Cuộc họp lớp thứ n… và nó với Khôi vẫn… hơn tình bạn… nhưng là nhiều cái một chút. Cho đến một ngày hè, Kim lang thang khắp Sài Gòn. Nó bắt gặp cái nắm tay của đôi vợ chồng khác quốc tịch, màu tóc, màu da nhưng chung một tình yêu, người chồng tóc vàng nhạt, cao ngồng, nắm tay vợ đi dạo chợ Bến Thành. Nó mỉm cười vu vơ khi thấy cái nắm tay của đôi bạn trẻ vai balô chắc từ nơi khác đến tham quan chợ Bến Thành, chút bỡ ngỡ phảng trên gương mặt họ. Nó thấy bình yên với cái nắm tay của đôi vợ chồng già, tóc bạc phơ, ông nắm tay bà dạo chơi đón nắng sớm, mua vài món quà cho con cho cháu hay là đơn thuần là cuộc đi chơi của cụ ông và cụ bà. Kim ngồi thật lâu ở khu vui chơi công viên Tao Đàn. Tuổi thơ sống động như cái nắm tay mẹ dẫn bé lên từng bậc cầu thang trèo lên cầu tuột, cái nắm tay của ba dắt bé nhảy nhót ở khu vui chơi dưới cát ở Tao Đàn. Nó thấy thành phố mình rất trẻ bởi cái nắm tay của những đôi bạn trẻ dạo công viên buổi chiều thứ bảy mát mẻ, dung dăng dung dẻ và còn non nớt lắm hay cái nắm tay của người cháu trai đã lớn dẫn bà mình qua đường, nụ cười sáng trên môi anh chàng, ừ, ngày nào bà còn dắt cháu, cháu nép vào bà, thế mà giờ....thời gian là thứ vũ khí hai lưỡi. Kim dừng lại ở café cóc trước dinh Độc Lập. Kim gọi Khôi, giục giã và vội vàng. Kim đủ tinh ý nhận ra mồ hôi lấm tấm trên vầng trán Khôi và cả lưng áo ướt đẫm. Gọi hai ly café đen đá như mọi lần, Khôi uống nhâm nhi còn Kim hút hết cái rột. Đặt cái ly nhựa xuống đường, Kim vươn vai, đứng dậy. “Làm gì vậy Kim?” – Khôi nhìn nó ngờ vực. “Muốn hít hà cái mùi Sài Gòn quá Khôi ơi!” “Có gì mà muốn dzữ vậy, bụi không à?” “Vô duyên, không biết lãng mạn gì hết” – Mặc kệ Khôi đã cắm cúi xuống tờ báo Bóng đá, Kim vẫn đứng đó say sưa. Rồi bỗng Kim kéo tay Khôi đứng dậy “Cái gì nữa đây cô nương ?” – Khôi lại nhìn Kim, lần này có cả chút than vãn “Khôi nắm tay Kim qua dinh Độc Lập đi! Mau lên Khôi!” – Chẳng chờ Khôi phản ứng, Kim đặt tay mình trong bàn tay to bè của Khôi và hai đứa thong thả băng qua giữa làn xe dày đặc. Trong tiếng kèn inh ỏi, câu nói của Kim vang lên bình thản. “Ngày mai Kim đi Úc rồi! Lần cuối đó! Sẽ nhớ Sài Gòn, nhớ mọi người và nhớ… cái nắm tay của Khôi” – Kim nghe giọng mình nghèn nghẹn và sống mũi thì cay cay. Khôi buông tay Kim ra một cách vô thức rồi lại nắm tay lại, nhưng Kim đã lách mình bước lên phần đường của dinh. “Sẽ không phải là cái nắm tay cuối cùng phải không Kim?” – tiếng Khôi cất lên khó nhọc, lắp bắp. Kim vờ không nghe thấy, vươn hai cánh tay đón gió Sài Gòn thổi vào ***g ngực. Sài Gòn ngày chia tay vậy đã là quá đẹp với nó, cái nắm tay của Khôi. Những cái nắm tay trôi qua vô thường. Nhưng sẽ thật buồn nếu không có những bàn tay dẫn bạn qua cuộc đời. Những bàn tay ấm áp sẽ ám ảnh một khoảnh khắc, hay cả một cuộc đời. Có lẽ một ngày nào đó Khôi và Kim sẽ nắm tay nhau một cách không ngần ngại, không đắn đo. Bất giác Kim mỉm cười, khi nhớ đến câu nói của một blogger nào đó: "Hạnh phúc là có cả giận hờn và cả chờ đợi...” Chờ ai đó... chờ một cái nắm tay. |
#171
|
||||
|
||||
Hello Viet Nam!-Phạm Quỳnh Anh
Ai đã nghe "bonjour Viet Nam" rùi nghe típ bản tiếng Anh nhá
Nếu load chậm thì các pác vô đây nhá http://mp3.baamboo.com/detail-nhac-m...o-Vietnam.html Nghe bít thêm nhìu từ mới phết thay đổi nội dung bởi: nguyentrunght, 19-11-2008 lúc 02:13 PM. |
#172
|
||||
|
||||
Lyric
Hello Vietnam
Tell me all about this name, that is difficult to say. It was given me the day I was born. Want to know about the stories of the empire of old. My eyes say more of me than what you dare to say. All I know of you is all the sights of war. A film by Coppola, the helicopter's roar. One day I'll touch your soil. One day I'll finally know my soul. One day I'll come to you. To say hello... Vietnam. Tell me all about my colour, my hair and my little feet That have carried me every mile of the way. Want to see your house, your streets. Show me all I do not know. Wooden sampans, floating markets, light of gold. All I know of you is the sights of war. A film by Coppola, the helicopter's roar. One day I'll touch your soil. One day I'll finally know my soul. One day I'll come to you. To say hello... Vietnam. And Buddha’s made of stone watch over me My dreams they lead me through the fields of rice In prayer, in the light…I see my kin I touch my tree, my roots,my begin One day I'll touch your soil. One day I'll finally know my soul. One day I'll come to you. To say hello... Vietnam. One day I’ll walk your soil One day I’ll finally know my soul One day I’ll come to you To say hello…Vietnam To say hello…Vietnam To say xin chào… Vietnam |
#173
|
||||
|
||||
Toắm.tóm,tỏm
|
#174
|
||||
|
||||
Lượm nhặt nụ cười du lịch
THỔ DÂN Một du khách nước ngoài đến Việt Nam. Một hôm ông đến tham quan khu ký túc xá sinh viên của trường đại học X. Khi đi qua một phòng nọ, thấy có bốn sinh viên nam cởi trần, mặc quần đùi, đang chơi bài...quệt nhọ. Về đến phòng ông lấy làm lạ và viết thư cho một người bạn. Trong thư có đoạn viết: " NGƯỜI VIỆT NAM RẤT THÔNG MINH! NGAY CẢ THỔ DÂN CŨNG HỌC ĐẾN ĐẠI HỌC!" |
#175
|
||||
|
||||
hí hí chụp lén bưởi con em bên nhà nè
các bác cứ từ từ thưởng thức nha :nhớ thanks mình cái nha?
các bác thấy bưởi thế nào.cho ý kiến nha |
#176
|
||||
|
||||
khà khà công sức của người ta rình cả trưa mói được đó.hi hi nhể là đúng rồi
|
#177
|
||||
|
||||
bài ni chú spam rồi đó.bài ni bác phú viết rồi.vào thư giản đọc đi.làn sau không spam nữa nhé
vào đọc lại đi :http://nguoiyenthanh.com/diendan/showthread.php?t=654 |
#178
|
||||
|
||||
hix mình hem bít có bài này rùi.sr hi hi
|
#179
|
||||
|
||||
kính chào các bác
hôm nay thành viên mới xin ra mắt anh em cùng các bạn ..với mong muốn đc đóng ghóp và tham gia và gặp gỡ tất cả các bạn ở Yên thành trên mọi miền đất nước...cảm ơn...RUIK..
|
#180
|
||||
|
||||
Những hình ảnh đẹp từ trung tâm không gian của Mỹ 2008
Dành cho những ai yêu thiên văn (Dân trí) - Trong năm 2008 Trung tâm Không gian Kennedy của Mỹ đã thực hiện thành công nhiều đợt phóng, đưa các con tàu vũ trụ vào không gian. Mỗi lần tàu vũ trụ rời bệ phóng là một lần cả nước Mỹ cũng như thế giới hồi hộp đón chờ.Mặt trăng ở phía sau tàu vũ trụ Endeavour tại Trung tâm không gian Kennedy, Cape Canaveral, Florida, Mỹ, ngày 14/11 vừa qua. Endeavour đã rời bệ phóng vào hôm thứ sáu tuần trước bay vào không gian mang theo sứ mệnh nâng cấp Trạm vũ trụ quốc tế (ISS). Endeavour được phóng lên vũ trụ vào một đêm trăng sáng. Hình ảnh tuyệt đẹp khi Endeavour bắt đầu rời bệ phóng. Các thành viên phi hành đoàn trên con tàu Endevour ngày 14/11 vừa qua. Tàu vũ trụ Atlantis đang được chuyển tới bệ phóng 39A tại Trung tâm không gian Kennedy ngày 4/9/2008. Còn tàu con thoi Discovery rời bệ phóng 39A ở Trung tâm không gian Kennedy vào ngày 31/5/2008. Người dân Mỹ chứng kiến sự kiện phóng tàu Discovery từ bãi biển Titusville, Florida. Phi hành đoàn trên tàu Discovery. Trong sứ mệnh chinh phục không gian lần này có phi hành gia người Nhật Akihiko Hoshide. Trong năm 2008, Endeavour đã hai lần bay vào không gian từ Trung tâm Không gian Kennedy. Hình ảnh Endeavour trên đường băng sau khi hạ cánh xuống trung tâm vào ngày 26/3/2008. Khách VIP đằng sau bức vách chứng kiến hình ảnh Endeavour bắt đầu hạ cánh xuống Trung tâm Kennedy ngày 26/3/2008. Endeavour đã rời trái đất để bắt đầu sứ mệnh STS-123 vào ngày 11/3/2008. Endeavour chuẩn bị rời bệ phóng 39A. Hình ảnh được truyền trực tiếp cuộc hạ cánh của tàu Atlantis tại Florida trên màn hình ở Trung tâm Không gian vũ trụ tại Oberpfaffenhofen, gần Munich, Đức, ngày 20/2/2008. Atlantis đã rời bệ phóng từ Trung tâm không gian Kennedy ngày 7/2/2008. Phóng viên ghi hình chuyến rời trái đất của Atlantis. Phan Anh Theo Reuters |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|
Chủ đề liên quan | ||||
Ðề tài | Người Gửi | Chuyên mục | Trả lời | Bài mới |
Làng Xì Trum | shjnbe1989 | Buôn chuyện | 28 | 13-09-2010 09:26 PM |
[Thơ] Lợ làng ! | songdinh | Góc văn chương | 1 | 24-05-2009 08:25 AM |
Chuyện buồn ở ngôi làng không có đàn ông (Làng lòi - Viên Thành) | HungThanhOnline | Thông tin quê hương | 12 | 25-03-2009 03:11 PM |