ta biết rằng..cố quên...nên dặn lòng...cố nhớ...
lớp 8 a nói a thik e,e còn quá nhỏ.
lớp9 a nói a thik e,e con quá nhỏ.
lớp 10 a nói a vẫn thik e,e vẫn còn quá nhỏ.
đầu óc một đứa con nít k thể co những quyết định đúng đắn.e k muốn vì e mà ảnh hưởng việc học của a.
e 11,a 12_ôn thi.mình ít gặp nhau.mà có gặp cũng tránh mặt nhau.a cần thời gian để học_e tự nhủ.
cuối 11 e chợt nhận ra rằng a là một người quan trọng thì cũng là lúc e biết rằng a đã k còn đủ kiên nhẫn.a đã có người khác.e biết e đã làm tổn thương a quá nhiều.e buồn.
e 12,a đi đại học.ở nơi xa a đã tìm được hạnh phúc mới.e biết mọi thứ bây giờ đã quá muộn phải k a?
tình cảm của e giờ đây chỉ như một cơn gió nhẹ thoảng qua,như một bông hoa dại ven dường mà a k thể nào biết được.
e biết,giờ trong a e chẳng là j cả.có chăng cũng chỉ là một đứa e gái bình thường như bao người bạn khác của a.e cũng chẳng có quyền đòi hỏi j thêm.với e như thế đã là quá đủ.
tận đáy lòng e,e chỉ muốn nói với a một điều.e thật sự xin lỗi a.xin lỗi a về tất cả.
hứa với e a sẽ luôn hạnh phúc a nhé.
a mãi mãi là mối tình đầu e k bao giờ quên.sẽ k bao giờ...
|