|
Chú ý |
|
||
|
Ðiều Chỉnh | Xếp Bài |
#1
|
||||
|
||||
Một thoáng tuổi 19...kỉ niệm thôi.
Cách đây 6 tháng,tôi đã có 6 ngày rất hạnh phúc
... Tôi còn nhớ như in đến từng phút trong 6 ngày đó. Đã có lúc tôi tự hỏi :có nên giữ lại kỉ niệm đó hay không? Tôi đã thực sự muốn qên ,nhưng dù cố gắng chưa chắc tôi đã làm được. tôi kể bạn nghe nhé?1 câu chuyên riêng tư của tôi... ************* Vào 1 buổi chiều tan học, như bao ngày khác , tôi vẫn thất thểu lê đôi dép tưởng chừng như nặng đến vài kg ra khỏi giảng đường... Đi bộ 1 đoạn đến Võ Thị Sáu định qua nhà thằng Thịnh chơi tý ,nhưng cảm thấy hơi mệt ,muốn về ngay.nhà thì ở Lĩnh Nam,khá xa...chỉ muốn về ngủ 1 giấc cho khoẻ.Tôi đợi xe bus ngay trước cổng công viên Tuổi trẻ ,cây cối rợp bóng mát ,tôi dễ chịu tận hưởng cảm giác này.... Rồi từ đâu,xuất hiện 1 cô gái với bó hoa trên tay ,đang tìm ai đó ở phía cổng công viên,... Tôi thực sự bất ngờ vì cô gái đang tiến về phía mình...rất xinh đẹp!! Ấn tượng! làn da trắng hồng rạng rỡ của con gái Hà Nội, cặp kính cận rất xì tin, làn môi đỏ thắm. và cách ăn mặc khỏe khoắn! tôi kết mẫu người này...nhưng tôi vẫn băn khoăn ...hình như cô gái này tôi đã từng gặp ở đâu đó..vài lần... Để rồi tôi đã không rời mắt được nữa...cô ấy không chú ý tôi...còn tôi thì cố quan sát kỹ mong trí nhớ của tôi sẽ đưa ra 1 phán đoán gì đó.ngại lắm vì chưa bao giờ nhìn con gái lâu như thế.. Mấy phút đã trôi qua...xe bus chưa tới ..và tôi cũng chưa tài nào nhớ ra nổi rằng cô gái đó tôi đã gặp ở đâu? cô gái đã sang bên kia đường với người bạn,trò chuyện thì thầm cái gì đó,hình như là về bó hoa...lát sau thì lên xe phóng đi.. Không hiểu sao,như 1 thằng vô duyên, tôi nhìn theo cô gái đến tận cuối con phố..,và bất ngờ cô ấy phát hiện ra tôi,cô gái quay lại nhìn tôi ánh mắt không cảm xúc... kể từ cái nhìn của cô ấy ..tôi càng chắc chắn và quyết tìm ra cho được câu trả lời từ nãy giờ.cô ấy rất quen thuộc...rất dễ thương.và rồi tôi không hiểu cứ mãi hiện ra trong đầu tôi mọi lúc mọi nơi là hình ảnh cô gái xinh đẹp đó...Tối đến tôi mang luôn ánh mắt đó vào giấc ngủ... Kể từ hôm đó,tôi đã có một người luôn hiện hữu trong tâm trí, khó chịu..vì vẫn chưa biết cô gái là ai?ở đâu.... Rồi 1 ngày tình cờ, tôi lang thang trên hành lang nhà D7,..và bất chợt giải đáp được câu hỏi trớ trêu đó... cô ấy là người bán Văn phòng phẩm đối diện cổng trường Đại học. Tôi đã từng vô mua bút chì và giấy vẽ vài lần... Còn nhớ có lần vô đó photo cái ảnh Đan Trường có chữ kí cho thằng Pho,nó muốn mang khoe bạn bè vì đã xin được chữ kí xịn của anh Bo trong đợt anh í về chỗ Vĩnh Hưng gần nhà tôi hát.Lần đó cũng vô chỗ quán này và cô ấy có hỏi 1 câu:anh vẽ à?cho em 1 bản photo được ko? lần đó tôi ko mấy chú ý cô gái vì tôi nghĩ Hà nội thì xinh là đúng rồi..chẳng phải để ý j cho mệt Và kể từ đó tôi bắt đầu thói qen đi về bằng hành lang nhà D7,mặc dù phải đi thêm 1 đoạn đường.. Tôi thích bắt gặp cô gái đang ngồi trông cửa hàng vừa đọc sách..,rất nhẹ nhàng và thoải mái.. Không phải yêu,chẳng phải nhớ...nhưng ngày nào tôi cũng nhìn cô ấy đọc sách trong cửa hàng như vậy ,lúc đó tôi thấy đầu óc thật sự tươi mới sau gjờ học Toán Lý đại cương khô khốc,bỏng rát... Tôi đã hình thành 1 thứ tình cảm ko thể gọi tên... thay đổi nội dung bởi: Jonouchi, 02-11-2008 lúc 01:32 PM. |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|
Chủ đề liên quan | ||||
Ðề tài | Người Gửi | Chuyên mục | Trả lời | Bài mới |
[Thời sự] Bé gái 22 tuổi tự sướng trông như 7 tuổi gây xôn xao | vinaone9x | Teen Yên Thành | 14 | 10-10-2009 12:28 PM |
Một Thoáng Viet Nam Thế Kỷ 19 - Thế Kỷ 20 | hungnt | Nháp - Không biết gửi chộ mô - Bài viết không đạt yêu cầu | 0 | 30-05-2009 09:06 AM |