|
|
||
|
Ðiều Chỉnh | Xếp Bài |
#1
|
||||
|
||||
tháng chín nhớ
Tháng chín !
Hàng cây xanh xao trút lại cho lòng đất tình yêu của mình. Nghe lá vàng rơi nghiêng nghiêng trong gió, chao đảo như vừa mất đi chỗ trú than. Có chiếc lá điệp vàng rơi trên tóc ai chiều nay. Sân trường xưa vắng lặng, thiếu đi những hình bong thân quen. Cái cảm giác xót xa dâng lên trong ta từng nỗi nhớ, nước mắt ai nóng trên bờ môi. Ai mân mê chiếc lá vàng rơi, nhớ về một thủa yêu dấu xa xưa, khi ai đã tặng cho ai những chiếc lá vàng ghi đầy bao nỗi nhớ. Ai vô tình đánh rơi chiếc lá, như đã vô tình đánh rơi luôn bao kỉ niệm của thời mộng đẹp. Thời gian trôi, nỗi nhớ như con sóng trào dâng lên bờ cát. Dã tràng xe cát mãi mà không nhận ra sóng cuốn trôi đi những viên cát của mình. Sóng độc ác hay dã tràng nghếch. Tháng chín! Ai đó đã ra đi trong chiều mưa như trút nước, còn lại ai đó trong bao nỗi nhớ thương vương vấn trong từng kẽ nhỏ của trái tim. Con đường xưa chợt nhạt nhòa trong bao kỷ niệm. dáng ai gầy đổ bong trên những kỷ niệm xưa. Tháng chín! Lại bắt đầu chút se lạnh của tháng giao mùa, trời chưa đông mà sao lòng ai lạnh, để cho ai mang nặng những hạt mưa buồn. Những chiều một mình, ai đó nhớ về những mùa đông không lạnh , chợt nhún vai tự cười rồi bước đi. Guồng quay của cuộc sống không cho ai đứng lại trong dòng đời hỗn độn này, phải đi về phía trước, đó là quy luật tất yếu của cuộc sống. Lại tháng chín ! Đã mấy tháng chín rồi , ai đó cũng không nhớ nữa, thời gian bận rộn đến nỗi quên mất có ai đó đã từng buồn và đau khổ đến cạn khô dòng nước mắt. Thời gian luôn là liều thuốc tốt nhất cho mọi nỗi đau, những vết thương khi xưa đã khép lại. Mưa đã ngừng và nhường chỗ cho nắng về. Tháng chín , nắng vẫn đẹp cho dù mưa vẫn tới. trời thì đâu chỉ có mưa, nắng vẫn bên cạnh mưa đấy thôi. Cũng chẳng phải sóng độc ác hay dã tràng ngốc nghếch, chỉ là cả sóng và dã tràng đều không biết thể hiện tình yêu của mình, đành dùng những viên cát bé nhỏ để gửi tình yêu cho nhau. Đi hết chặng đường dài, người ta mới hiểu được bến bờ nào đong đầy hạnh phúc. Xa nhau khiến yêu thương trải dài thêm mãi mãi. Sóng vẫn cuốn đi những viên cát nhỏ, dã tràng lại tiếp tục xe tình yêu gửi sóng. Biển vẫn thế, yêu thương mang nặng con sóng. Ai đó không còn buồn. bởi thời gian đã mang ai đó trở về. Giận hờn, xa cách, yêu thương, biển lại mang nặng thêm những con sóng bạc đầu. Chiều nay, nắng lại lên sau cơn mưa, rực rỡ như chưa bao giờ biến mất. thay đổi nội dung bởi: nhimcon, 03-05-2010 lúc 04:08 PM. |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|