Yên Thành đất mẹ!
Mai này mình có là ai, mình có đi đâu thì mình cũng là con người sinh ra trên manh đất xứ Nghệ nghoè đói, manh đất quanh năm mưa bão, dông tố và nắg hạn gió Lào. Nơi ấy mình đã sinh ra, lớn lên và trưởng thành, nơi ấy là nơi chôn nhau cắt rốn, là quê hương máu thịt muôn đời. Ai đã từng đi xa mới thấy hết được quê hương có ý nghĩa như thê nào, mới thấy hết được nổi lòng da giết nhớ của người xa xứ. Cảm tạ mảnh đất đã sinh ra ta, nơi mẹ hiền quảng gánh chiều đông, ngày nắng hạ, nơi ấy mẹ lặn lội cả đời cho con đi vào thế giới. Mẹ là anh sáng muôn đời cho con bước tiếp trên cuộc đời còn gian truân khó nhọc.
Yên Thành đất mẹ quê ta ơi! Có biết khi nào ta trở lại? Đêm nay, gối đầu lên phố bâng khuâng nhớ mẹ, nhơ quê nao lòng.
|