Trở về   Yên Thành Online > Khu vui chơi giải trí, giao lưu gặp mặt > Teen Yên Thành

Chào mừng bạn đến với Yên Thành Online.
»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà

»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp


Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.

 
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
Prev Previous Post   Bài tiếp Next
  #1  
Cũ 23-03-2009, 01:23 PM
APOLONG's Avatar
APOLONG APOLONG is offline
Điều Hành Viên
 
Tham gia: 14/11/2008
Họ và tên: Apolong
Bài viết: 677
Xã: Tình khác
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới APOLONG
Default [Truyện] - Từ trái tim đến trái tim !!!! [ĐANG UP]

Từ trái tim đến trái tim !!!!



trước khi đọc truyện thì mời mọi người lướt qua Mục Lục để tìm thêm truyện mới... : Nhấn Vô Đây



============================================


- cậu thix nhey điệu đó thì cứ tập đi nhưng tôi ko thix
- cô thật là ngang bướng đừng chỉ vì tôi và cô mà mọi người phải chờ đợi và phải tập hết kiểu này đến kiểu khác
Tôi nhìn mọi người, mọi người nhìn tôi và bảo rằng kiểu nhey đó cũng đc. Trong cái tình huống này một người vì mọi người thì dễ chứ mọi người vì một người thì chỉ có pó tay. Cuối cùng tôi cũng phải nghe theo và hắn thì cười đầy mãn nguyện. Bực
----------------------------------------------------------------------------
Hắn 1 hot boy khối 11, kute, con nhà giàu, thay bồ như thay áo.............
Tôi 1 hot girl trong khối 11, cá tính học đc, con nhà khá giả, chưa biết gì về khái niệm bồ dù xung quanh rất nhiều vệ tinh. Chắc hẳn các bạn sẽ hỏi tại sao tôi và hắn quen nhau và nhìn chung là chúng tôi khá là xứng đôi, nhưng tôi căm thù hắn đến thấu xương thấu tủy
Chỉ vì "giữ cho mình một niềm đam mê khác biệt" tôi đã xinh học nhey hip hop khi mà trào lưu này chưa đc nhìu girl tham gia. Tôi ko tomboy ngược lại tôi thix trường phái lãng mạn từ cách ăn mặc đến trang trí phòng hay đơn giản chỉ là 1 đôi tất( màu hồng có bèo ở cổ , thêm thắt vài cái nơ ). NHưng tôi lại rất mê nhey nhót và gặp hắn ở lớp học nhey. Hắn ko đc coi là ma mới vì cũng đã tập tành đc 3 tháng và tôi la` đứa con gái đầu tiên ra nhập, ko hiểu mọi người nghĩ j mà để hắn huấn luyện tôi những bước cơ bản. Và còn 1 điều đau đớn hơn khi tôi biết hắn học cùng trường cùng khối với tôi. Ko biết có phải vì thấy tôi hot hơn xinh hơn hắn hay ko mà lúc nào hắn cũng đối đầu với tôi, hoạnh họe tôi đủ điều, những động tác đơn giản nhưng hắn luôn làm nó phức tạp lên và bắt tôi tập đi tập lại nhiều lần. Thật khó chịu.
HUm nay CN 1 ngày đẹp giời , chả hiểu tôi nhớ thế na`o khi mọi người bảo 7h30 tập thì 6h30 tôi đã mò đến . Thật tiếc giấc ngủ, tôi ngồi xuống chiếc ghế trong góc phòng ( cả phòng hiếm hoi đc 1 cái ghế ) và ngủ thiếp đi......................
Lúc tôi tỉnh dậy đã thấy 2-3 người đến. Tôi tự nhủ chắc họ vừa đến chưa ai để ý lúc mình ngủ .
(chú thix thêm : nếu nhận xét khách quan tôi ổn về moi mặt nhưng về cái dáng ngủ thì ko ai có thể mê đc, kể cả con em gái tôi ) vì thế tôi chẳng bao giờ tự tiện ngủ linh tinh nhưng chắc tại hum nay mệt wa'.
Khi hắn đang hướng dẫn tôi nhey , chợt tôi buột miệng hỏi:
- ăn sáng chưa?
- rồi
- hôm qua ngủ đủ chứ ?
- đủ
- có mơ thấy ác mộng ko ?
- ko
- thần kinh vẫn ổn định chứ ?
- ổn. hỏi cung ah` tập đi ( hắn gắt nhưng ko gắt um lên như mọi hôm )
Hôm nay hắn rất lạ , ko , phải nhấn mạnh là rất rất lạ . Hắn ko nhìn tôi với con mắt hình viên đạn đã lên cò sẵn chuẩn bị bắn, ko bắt tôi tập đi tập lại những động tác đơn giản và lại còn hay nhìn tôi cười tủm tỉm nữa chứ . NHưng tôi chả chấp con người hâm đơ đầu lúc nà cũng xấp xỉ 38-39 độ như hắn.

[ Tự động gộp bài ]
------------------------------------------------------
Sáng tôi ngủ dậy muộn cuống cuồng đi học, đi ra khỏi nhà chẳng may đập bốp 1 cái vào cửa ( điềm báo 1 ngày ko may mắn ) . Tôi chạy như bay để ko nhỡ xe bus , ko muộn học . May mắn vừa kịp giờ , có lẽ điềm báo kia sai, sai lè . hihihihihihi
Thế rồi tôi quên sách bài tập vật lý ở nhà cô đã dặn từ hôm trước đến hôm nay là ngày chót thế là đành nhận " điểm gậy dễ thương " , đen đủi tập 2
Đến giờ nghỉ trưa hắn gọi tôi ra căng tin bảo rằng có chuyện. Tôi nhìn hắn khó chịu bực bội :
- cậu có bị làm sao ko khi gọi người ta ra đây để nhìn cậu ăn chè, hay vì nhớ tôi wa' nên gọi tôi ra đây để ngắm tôi
Hắn cười khẩy:
- ờ thì có xinh,ờ thì nhey đẹp, thì hotgirl và lúc ngủ thì cũng kute gớm
Hắn nói dứt câu mặt tôi tái mét , thế là xong rồi, hắn đã bắt gặp tôi ngủ tại phòng tập sao ? Chắc chắn hôm đó tại phòng tập. Tôi ra vẻ bình thường :
- định uy hiếp tôi sao ?
- ko, chỉ định cho lên forum trường thui. Với tựa đề hotgirl 11a2
- cậu muốn j đây ?
- e hèm cô ăn nói cho cẩn thận 1 tí tôi còn có thể suy nghĩ chứ cứ thô lỗ cục cằn như thế là ko tốt đâu
- Dũng ơi thế Dũng muốn j ( tôi nói ra mà muốn ói )
- Phương nói thế còn nghe đc ( tên tôi hay thế mà khi nghe hắn gọi tôi muốn đổi tên wa' trời )
- tôi muốn từ hôm nay cô là bồ tôi , bồ trên danh nghĩa
- gì cơ? ( tôi bắt đầu cáu người nóng bừng bừng) . tôi nói cho cậu biết tôi đường đường là 1 đứa con gái xinh đẹp lại có cá tính, biết bao vệ tinh xung quanh tôi còn chưa đổ nữa là 1 thằng đội quân bồ rải rác khắp nơi như cậu . đừng có mơ, mà có mơ cũng chẳng đc
- cô thôi nói đi, tôi cũng chưa bao giờ phải đi xin người khác làm bồ chỉ có người khác xin tôi thôi nhưng thôi vấn đề đó ko nói, nếu cô ko đồng ý thì tấm ảnh đó tôi sẽ tự quyết định nha'.......

Trời đất ơi mẹ ơi sao con khổ thế này. Ngày hôm nay đúng thật là đen đủi, đã thế hắn còn ra bản tấu: sáng sáng đi học cùng nhau , buổi trưa đi ăn cùng hắn, nếu hắn rủ đi chơi thì phải đồng ý, ko đc cặp kè với thằng khác, ko đc cho ai bit' chuyện này chỉ là giả tạo..........bla........bla. Đầu tôi sắp điên lên vì những công thức hóa học , những yếu tố gen, ADN, những bài giảng văn dài lê thê , giờ lại còn phải điên lên vì hắn nữa chứ . Từ khi đi học tới nay tôi đã luôn là ngôi sao trong trường, trong lớp giờ lại phải hạ mình trước hắn thế sao. Thật là bất công hết chỗ nói
Ngày đầu tiên.....................
Tôi và hắn đi học cùng nhau. Hắn vứt xe máy ở nhà để đi xe bus cùng tôi( hắn bảo thế mới Hàn Quốc, có mà quốc gãy )
Bước chân vào trường đã có nhiều ánh mắt để ý đến chúng tôi nhưng ai ai cũng bảo 2 hot là rất hợp nhau, nào có ai hiểu rằng đằng sau nó là nỗi căm tức của tôi. Bồ ư tôi chẳng bao giờ điên đến mức đồng ý 1 thằng đểu cáng như hắn làm bồ. Tổ buôn lớp tôi thì vừa nhìn thấy tôi chúng nó đã gào lên :
- bà ỉm nó vừa thôi nhé bao chàng lượn lờ ko đổ đợi đến hotboy tán mới đổ cơ đấy. Thế mà từ trước tới nay bà toàn bảo cặp bồ là vớ vỉn , giờ thì chết nhé .........

[ Tự động gộp bài ]
----------------------------------------------
Lời nói của mọi người làm tôi đau đầu. Giờ nghỉ trưa hắn nhắn tin cho tôi với nội dung cộc lốc " ra căng tin " - đung như con người hắn
Tôi thix là tâm điểm của sự chú ý nhưng trong hoàn cảnh này tôi muốn đi ngược lại điều đó. Đã thế hắn lại còn ngồi bàn giữa trung tâm và còn cầm theo 1 bông hoa hồng, hắn bảo dân "hot " cặp bồ phải thế. Nghe mà ớn. 1 số thầy cô đi qua nhìn chúng tôi rồi lắc đầu . Ôi thầy cô ơi đừng nghĩ em như thế giá như bây giờ có thể gào lên em sẽ kể hết mọi chuyện cho mọi người để ko bị hiểu nhầm.
1 lúc sau tôi và hắn đi xuống sân trường thì :
- Phương ! tớ có điểm nào thua hắn ta mà bạn lại cặp bồ với hắn ta chứ ?
Dũng đẩy manh "người hâm mộ bí ẩn" đó của tôi, rồi cáu :
- mày còn ăn nói lải nhải là tao cho thăng thiên luôn đấy!
Rồi hắn lôi tôi đi, tôi vùng vằng nhưng nghĩ lại may mà có hắn nếu ko tôi thoát sao nổi cái người " hâm mộ bí ẩn" kia chứ
Vừa về đến nhà mobile của tôi đã réo rắt bài công chúa bong bóng :
- đang làm j đấy? ( thì ra lại là hắn _ con người phiền phức )
- hỏi làm j , nói nhanh lên có việc j
- cô ăn mặc cho tử tế 1 chút rồi tôi nay đi dự SN cùng tôi
- đồ điên ( tôi cụp máy )
- làm theo lời tôi đó , tí nữa tôi sang đón, rõ chưa? ( hắn gọi lại )
Đi SN bạn hắn ư ?Tôi ko thix chơi với những đứa con trai nghịch ngợm ( hắn là điều bắt buộc ) như bạn của hắn

1 chiếc quần jean thêm thắt lưng kute,1 chiếc áo cánh dơi trắng, tóc xõa mềm , chiếc mũ len đội hơi lệch, 1 đôi khuyên tai dài + với đôi búp bê babymilo thế là ổn. Trông tôi thật xinh ( tự khen ) cho bọn bạn hắn chỉ có lác mắt. Trước khi bọn bạn hắn lác mắt vừa nhìn thấy tôi hắn đã hỏi :

- đi biểu diễn thời trang sao?

- vậy cậu có muốn tôi mặc áo lụa , quần hoa ko ?

- nhìn xinh lắm !

- gì cơ ( tôi hỏi lại )

- ko

Gió thổi manh dần nhưng tôi vẫn kịp nghe câu nói vừa rồi. Ôi trời hắn khen tôi xinh. Người khác khen tôi còn nghe đc chứ cái miệng hắn làm sao mà nói ra đc những câu tử tế như thế chứ! Bữa tiệc SN xem ra cũng khá là hoành tráng. Tôi cũng nổi bật so với đám bạn của hắn đấy chứ. Mọi người đều đổ dồn về phía chúng tôi, ai cũng bảo là rất đẹp đôi nhưng tôi chẳng thấy điều đó chút nào. Mấy đứa con gái xúm lấy tôi hỏi hết chuyện này đến chuyện nọ. Rồi mọi người tổ chức hát từng đôi một, thôi rồi động vào đúng chỗ ngứa của tôi rồi. Hắn đưa tay để mời tôi lên nhưng tôi vênh mặt , gạt tay hắn rồi tự đi lên. Hắn cau mày , có lẽ là ngượng lắm rồi cười trừ ( cho chết )

Anh yêu em ngả nghiêng bồng bềnh niềm kiêu hãnh
Thiên đường xanh mướt gió trong lành
Cuốn vào đời anh là em bất tận
.....................
Là anh như mùa đông đc sưởi ấm
Là anh như tình yêu vĩnh hằng
.......................

Lời bài hát " thiên đường gọi tên " nghe thật ngọt ngào

[ Tự động gộp bài ]
Hắn cũng hát hay đấy chứ thế mà tôi nghĩ sẽ phải xấu mặt vì hắn ko biết hát cơ đấy. MỌi người vỗ tay ầm ầm, ai cũng khen tới tấp. Hắn sung sướng cười tươi rói, đc 1 lúc tôi huých hắn:

- tôi muốn về

- mới có 9h hơn

- nhưng tôi phải về( tôi hơi cáu nhưng vẫn tỏ vẻ thỏa mái )

Có lẽ lo lắng mọi người để ý hắn đứng lên tạm biệt mọi người, họ nói:

- Phương làm j` mà Dũng nó lại thay đổi thế?

Ah` hóa ra tư` trước tới nay hắn hay đi sớm về khuya lắm. Đồ chơi bời lêu lổng.
Trời càng tối càng lạnh , tôi rét run đứng gần có thể nghe thấy hai hàm răng va vào nhau lập cập. Hắn cười khẩy:

- cũng biết lạnh sao?

- tôi cũng là người

Tưởng hắn hỏi thế là có ý định cho tôi mượn áo khoác ai ngờ hắn còn bảo cho sướng ai bắt mặc áo mỏng, rồi bắt tôi lên xe. Chết mất tôi đi dự SN cùng hắn, hắn còn chưa cảm ơn tôi lại còn để tôi chết cóng thế này. Tôi mà ốm lăn ra đấy sẽ bảo con em gái đanh đá của tôi đến hỏi tội hắn. RỒi đột nhiên:

- làm thế đi nếu ko muốn bị cảm lạnh

Hắn cầm tay tôi để vào túi áo hắn, kéo người tôi sat vào hắn. TÔi định bỏ ra nhưng câu nói của hắn khiến tôi dừng lại. Hắn cứ cầm tay tôi suốt đường đi như thế

- cậu có thể bỏ tay ra ( tôi nói )

- nhưng tôi cũng lạnh

Tôi thấy mặt mình nóng dần, tôi chưa bao giờ nghĩ đến cái tình huống này, đặc biệt làm sao tôi có thể có chút rung động trước hành động này của hắn chứ. Ừ thì nó có vẻ hơi lộ liễu nhưng nó cũng là hành động của sự quan tâm. Nhưng chắc vì hôm nay hắn uống lộn thuốc thôi, kekekekek

- về nhà phải sưởi ấm luôn ko sẽ cảm lạnh đó. Mai đi học nhớ mặc thêm áo khoác

Hắn phóng đi tôi còn chưa định thần nhưng câu trên hắn định nói j`. Rồi hắn quay lại:

- ngủ ngon nhé

1 cảm giác j` đó là lạ nhen nhóm trong tôi. Câu nói ngủ ngon tôi đã nghe ko biết bao lần nhưng chưa bao giờ lại có cảm giác lạ đến thế...........

Sáng hôm sau, cảm giác rung động của tối hôm qua đã tắt ngóm trong tôi. Mới sáng sớm mà tôi đã phải khản cổ cãi nhau với hắn:

-có phải cô đang quen 1 thằng học lớp 11G

- bạn tôi

- nhưng chúng ta đã thỏa thuận rồi cô nhớ chứ

- tôi cũng phải có CS riêng, có bạn bè cậu là j` mà cứ xen vào CS của tôi thế chứ

- tôi là ............

Hắn ko nói đc j` đấm mạnh tay vào tường rồi bỏ đi. Có lẽ hắn định nói"là bồ tôi" nhưng nó chỉ trên danh nghĩa thế nên hắn ko nói nổi. Tôi cũng phải có CS của mình và cũng phải quen bạn bè chứ. Nam là người bạn tôi mới quen đc 1 thời gian. Nam là người thông minh, hiền lành, chứ ko thô lỗ cục cằn như hắn. Tôi biết Nam thix tôi từ lúc tôi còn chưa biết đến cậu ấy , nhưng chúng tôi luôn nói chuyện với nhau như những người bạn bình thường. Nam là người hiểu tôi, cậu ấy luôn lặng lẽ bên tôi nghe những chuyện tôi kể dù vui hay buồn. Đã có lần Nam nói cảm giác của cậu ấy với tôi nhưng tôi cố ý lảng tránh. Nam nói sẽ tôn trọng ý kiến của tôi nhưng Nam sẽ ko để yên cho những thằng làm tôi tổn thương :

- liệu Phương có thix Dũng thật ko?

- tôi im lặng


- Nam ko nghĩ người như thế hợp với PHưong

- thế Nam nghĩ người như nào thì hợp với Phương

- Nam ko có ý đó nhưng Nam nghĩ Dũng là người chơi bời vả lại số lượng của bồ của hắn thì ko đếm xuể

- Phương luôn tôn trọng sự quyết định của mình

Nam ko nói j` quay đi. Lần đầu tôi thấy Nam có thái độ như vậy

[ Tự động gộp bài ]
Tại sao tôi ko thể kể chuyện của tôi và Dũng cho Nam nghe nhỉ ? CHẳng hiểu sao trước mặt Nam tôi lại ko thể nói lên điều đó
1 ngày, rồi 2 ngày trôi qua tôi đã ko gặp Dũng. Lâu ngày ko gặp hắn CS của tôi thật bình yên. Có lẽ hắn vẫn giận tôi chuyện hôm đó. Đồ con trai mà chấp vặt

- lâu ngày ko gặp người ta có thấy nhớ ko mày?

Con Linh bạn thân của tôi vừa nói vừa diễn tả động tác nhìn mà phát buồn cười. Nó là người bạn thân chí cốt của tôi chẳng nhẽ chuyện này tôi cũng phải giấu nó sao? TÔi ko muốn vậy, nhưng biết kể với nó thế nào bây giờ :

- Linh này , tao có chuyện phải nói với mày

- ừ, có chuyện j` nói đi sao mà nghiêm trọng quá vậy _ nó ôm con me2you bự chảng của tôi, mồm tóp tép hạt dẻ nói ...........

- đau , con hâm này _ nó cấu má tôi , đau điếng

- đây là hình phạt vì mày dám giấu tao mọi chuyện. Từ giờ phải hứa là ko đc giấu tao chuyện j` , rõ chưa ?

Nói ra đc mọi chuyện thật nhẹ cả lòng, tôi ko chỉ muốn nói cho cái Linh mà muốn nói cho cả trường biết chuyện đó , nếu đc vậy CS của tôi sẽ trở lại bình thường. Linh như 1 bà cụ non nó ngồi phân tích mọi chuyện cho tôi và nói rằng : " cây ngay ko sợ chết đứng " mặc kệ người ta dòm ngó cứ để mọi chuyện thế này đã rồi sẽ bàn kế để giải quyết sau. Nó ra về ko quên để lại cho tôi túi hạt dẻ

Buổi tối trời lạnh, tôi nằm trong chăn ấm, ăn hạt dẻ nóng của nó, đầu thì đau như búa bổ chẳng muốn ngóc ra khỏi chăn . Nằm chán tôi đếm 1 con cừu, 2 con cừu, 3 con cừu, 4 , 5, con.......... Rồi ngủ thiếp lúc nào ko hay..........

Sáng hôm sau, tôi vừa đến lớp, con Linh đã hớt hải:

- làm văn chưa mày, cô dặn hôm nay thu bài tuần trước cô cho về nhà đấy, hôm ở lớp đội tuyển cô nói trong đội tuyển mà ko làm thì đừng có trách

- thôi chết tao rồi , tối qua tao mệt wa' chẳng học hành j`, đi ngủ luôn

- chị gái của tôi ơi, trong thời kì nước sôi lửa bỏng thế này mà mày còn chưa làm bài

Sau lời của con Linh là cô văn. Ôi môn tủ của tôi, môn mà tôi theo đuổi từ lớp 1 đến giờ, chưa bao giờ tôi đc dưới 7 điểm mà giờ tôi phải nộp bài trắng sao? Chỉ vì di chứng hôm đi SN cùng với hắn mà tôi cảm sụt sùi mấy hôm nay. Cô bắt đầu thu bài, cô nhẩm nhẩm đếm đếm rồi hỏi:

- bài của Phương đâu ?

- dạ, thư cô em quên chưa làm bài

- em...........

Cô đúng là dạy Văn nói sao mà sắc nhọn đến thế. Nào là dạo này học hành ngày càng kém lúc nào cũng lơ ma lơ mơ.... nào là cứ vướng vào mấy chuyện bạn trai bạn gái là chả để ý j` đến học hành cả. Đấy, tôi biết mà thể nào cô cũng lôi cái chuyện đó ra để giáo huấn học sinh mà. Thiếu j`chuyen mà sao cô cứ lôi những vấn đề này ra mà mắng nhiếc học sinh thế nhỉ. Xong cô đã cho tôi "điểm gậy dễ thương" để lần sau mà nhớ. Lần thứ 2 tôi đã nhận điểm gậy chỉ trong có vài tháng. Buồn , xấu hổ, mệt mỏi. Tôi lang thang trong công viên, bây giờ tôi chỉ muốn ngồi 1 mình chẳng muốn nói chuyện với ai cả. Chợt có ai vỗ vai tôi. Tôi quay bên phải ko có ai, quay bên trái thì ra lại là hắn :

- sao buồn vậy ?

- tôi muốn ở 1 mình

- Linh kể hết mọi chuyện cho tôi rồi, có cần người tâm sự ko?

- ko

- sao cô cố chấp thế nhỉ

- cậu mới là người cố chấp. Tại sao lúc nào cậu cũng lẽo đẽo theo tôi thế nhỉ? Từ ngày quen cậu tới giờ CS của tôi thật là phức tạp, thật lắm chuyện. Tôi ko muốn nhìn thấy mặt cậu nữa, đừng đến gần tôi

- có thật là ghét tôi đến thế ko?

Tôi ko nói j`, vẫn khóc, tôi khóc như 1 đứa con nít trước mặt hắn. Hắn định giơ tay lên lau nước mát cho tôi nhưng tôi gạt phắt ra. Hắn cốc đầu tôi và nói rằng mỗi 1 lần khóc là 1 lần trưởng thành và phải cốc đầu cho nó nhớ. Rồi hắn đi. Tôi ngồi xuống chiếc ghế đá cầm mấy viên sỏi đáp xuồng mặt hồ. Thật đáng ghét

[ Tự động gộp bài ]
--------------------------------------------------------

Hôm nay tôi đc nghỉ học thêm, tôi ko muốn về nhà trời lại càng ngày càng lạnh. Tôi mua 1 chiếc pizza nóng rồi vào hiệu sách ngồi sụp xuống 1 góc đọc " cuốn theo chiều gió " . Vừa ăn hết đc miếng bánh có ai đó đá đá chân tôi, có lẽ là bác chủ hiệu sách > Bỏ quyển sách lên thì ra lại là hắn _ con người phiền phức . Tôi nhăn mặt :

- cậu ...........

Tôi chưa kịp nói hết câu hắn đã kéo tay tôi lao như tên, đúng là " cuốn theo chiều gió ". Ngối sau hắn gió tạt vào mặt lạnh buốt. Trên đường đi hắn ko nói câu nào , tôi cũng chẳng buồn hỏi. Biết đâu hắn lại giúp tôi đi giải khuây, hy vọng là vậy. Ôi zoi` thì ra hắn đưa tôi đến công viên, đúng là đồ trẻ con lớn rồi mà còn thix chơi mấy cái trò mê cung, nhà ma , tàu lượn .... này
Hắn khiêu khích :

- chơi chứ ?

- ok, nhưng cậu phải trả tiền

- ko thành vấn đề

Tôi rất thix những trò cảm giác mạnh như tàu lượn, đu dây văng...... quả thật tôi đã cười hết cỡ và hắn cũng vậy

- tôi đói

- tôi thấy cậu ăn pizza rồi mà

- nhưng có 1 cái thôi

Hắn lại kéo tôi đi, bàn tay con trai thật ấm, một cảm giác rung động giống như lần trước lại vang lên âm ỉ. Hắn lấy 1 đĩa pizza to và bảo tôi nếu đói có thể ăn hết, hắn chỉ nhâm nhi 1 cốc cà phê

- tôi có thể ăn hết đc đấy

- tùy cô

- phương châm sống của tôi là nước mắt rơi xuống nhưng thìa vẫn đi lên

Hắn cười

- cười j` chứ ?

- cười cái này này

Hắn cầm giấy lau vết tương ớt dính trên mép tôi. Lúc này hắn thật dễ thương và cũng đáng yêu lắm !

- cô cứ như bị bỏ đói suốt 1 tháng vậy

- đôi khi tôi còn có thể ăn nhiều hơn thế

- nếu sau này ai là chồng cô thì thật khổ thân cho cậu ta

Vừa dứt câu nói tôi và hắn đã đứng trước của nhà ma. Tôi hơi nhăn mặt nhưng ko kịp nữa rồi hắn đã lôi tôi vào trong hòa cùng 1 tốp người. Những người đi trước cứ hét ầm lên làm tim tôi đập thon thót. Tôi cầm chặt tay hắn như đứa trẻ sợ lạc mất mẹ ( a` nhầm bố chứ ) . Rồi ở phỉa trước hình như có 1 con ma nhảy ra mọi ngươig hét ầm lên bất giác tôi cũng hét theo. Mọi người dồn về phía sau đẩy tôi vào 1 góc. Tôi thấy có cái j` đó ấm ấm đang ôm tôi từ phía sau. Tôi giật mình quay lại. Tôi đã nhìn rõ đó là hắn, hắn đang ôm tôi , hắn nhìn thẳng vào mắt tôi . Hình như chúng tôi đã đứng như thế 1 phút , mặt tôi đỏ dần tôi đẩy mọi người chạy thật nhanh ra ngoài. Tôi ko muốn ở trong này 1 giây, 1 phút nào nữa. Hắn đã theo sau :

- cô sợ ma vậy sao?

- tôi sợ cậu thì có , đồ sở khanh lợi dụng lúc tôi ko để ý . Đi chơi tiếp chứ ?

Đồ hâm đơ , dở hơi bày đặt hỏi đi tiếp chứ rồi lôi người ta đi luôn chứ có thèm nghe câu trả lời đâu

- mê cung

- ko

Tôi nói 1 cách dứt khoát . Tôi ghét chơi mê cung đặc biệt ở đây những bức tường còn đc sơn màu đen với những họa tiết đáng sợ . Vào mê cung tôi luôn có cảm giác lạc lõng, cô đơn, luôn cảm thấy có ai đó đi sau mình và còn ko biết đằng trước mình sẽ là cái j`. Hắn nói lại :

- chơi đi , cô sẽ thấy thỏa mái hơn. Cô đi bên này tôi đi bên kia, chúng ta sẽ gặp nhau ở giữa, ok

- tôi ko đi

- đi đi mà ( hắn đẩy tôi vào trong )

1 khung cảnh đáng sợ hiện ra trước mặt tôi với hình thù ko rõ ràng đen và trắng. Tim tôi đập nhanh hơn, tôi cũng chẳng hiểu mình đang đi theo đường nào chỉ biết rảo bước thật nhanh. Trong đầu tôi hiện ra ko biết bao nhiêu hình thù, tôi chỉ mong là mau đến nơi để gặp hắn và bắt hắn đưa tôi ra ngoài. Tôi đi đc 1 lúc rồi mà vẫn ko thấy hắn đâu. Rồi đột nhiên những ngọn đèn nhỏ tắt phụt chỉ còn 1 màu đen

- aaaaaaaaaaaa............

Tôi vừa hét, vừa khóc và chạy thật nhanh. Huỵch, tôi ngã xuống , đau wa' tôi ko thể đứng lên đc. Tôi chỉ biết ngồi đó và gào lên:

- Dũng ơi, cậu ở đâu, tôi ko muốn ở đây 1 mình, tôi sợ lắm

Tôi nhìn thấy có ánh sáng, cậu ta bật đèn điện thoại rồi chạy đến chỗ tôi. Có lẽ vì quá hoảng sợ tôi ôm chầm lấy cậu ta khóc nức nở. Dũng bối rối, cậu ta ko biết làm j` nên ngồi yên để tôi ôm. Rồi cậu ta lại cốc vào đầu tôi và nói rằng 1 lần khóc là 1 lần trưởng thành và phải cốc đầu cho nó nhớ. Cậu ta đỡ tôi đứng dậy, chân tôi ko sao nhưng chắc vì sợ quá mà chân tya tôi rủn cả ra

- có đi đc ko?

Tôi ko nói j` hắn ta bế tôi lên, là bế chứ ko phải là dìu hay cõng. Tôi chẳng dám nhìn j` hết chỉ nhắm mắt lai áp mặt vào người hắn

[ Tự động gộp bài ]
Hắn cứ đi tôi cũng bớt sợ và lấy lại tinh thần. Hắn đặt tôi xuống trước cửa 1 ô cửa của đu quay khổng lồ : " đi cái này sẽ thỏa mái hơn " - hắn nói vậy
Ngồi trên đu quay nhìn xuống cảnh đêm thành phố thật là đẹp. Hắn đang ngồi cạnh tôi một người mà đôi khi tôi rất ghét nhưng thực sự là cũng đáng yêu lắm

- tôi xin lỗi, ko biết cô lại sợ tới như vậy

- uh ( giọng tôi run run vừa vì lạnh vừa vì sợ )

Hắn định cởi áo cho tôi mượn nhưng tôi ngăn lại vì nếu cởi áo khoác hắn sẽ rất lạnh và tôi ko muốn hắn là 1 thằng dại gái đã lạnh lại còn cởi áo cho người ta mượn

- thế phải làm sao ?

Tôi nhún vai như ko biết. Hắn cười nham hiểm rồi nói tiếp

- tôi có cách này, cô đứng lên , nhắm mắt lại , đưa 2 tay ra phía trước, mặt hơi ngẩng lên

- cách j` thế này làm sao mà ấm lên đc

- cứ từ từ đã

- cậu thật là.........

Câu nói của tôi ko thể nói hết vì thực sự cách này có ấm nhưng vì hắn ôm tôi và còn dám hun vào chỗ mà ai cũng bit' là đâu rùi đó. Tôi mở mắt đẩy hắn ra và tát cho hắn 1 cái

- đồ đểu, cậu quá đà rồi đấy. Đây là " first kiss " của tôi , cậu biết ko?

- tôi cũng vậy

- thay bồ như thay áo như cậu mà cũng là lần đầu tiên sao? Có chúa mới tin đc
Hắn nhìn tôi:

- cô rất ngố thế nên bị tôi lừa thông thường những đứa con gái khác đều chủ động hun tôi nhưng ko bao giờ đc vì tôi ko thix những đứa con gái như vậy. Thế nên tôi chưa bao giờ cặp bồ với ai quá 3 thang nhưng riêng cô thì đã gần 6 tháng rồi

Hắn dừng lại nhìn thẳng vào mắt tôi :

- cô rất đặc biệt, ko như cái mác " hot girl " mọi người nói

Tôi ko nói j` ngồi xuống ghế nhìn ra ngoài, nhìn từ trên cao những ánh đèn trông như hàng nghìn ngọn nến đc rải khắp thành phố. Hành động, câu nói của hắn hôm nay đã làm tôi thực sự xúc động. Đừng bảo là tôi thix hắn nhé, ko, ko bao giờ có điều đó. Hắn mãi mãi là cái gai trong mắt tôi và 1 ngày nào đó tôi sẽ nhổ đc cái gai đó........

[ Tự động gộp bài ]
-------------------

- Phương dạo này thế nào ? ( Nam hỏi )

- Phương ổn , còn Nam

- Nam ko ổn vì Nam rất nhớ Phương. Từ ngày có chuyện giữa Phương và Dũng chúng ta đã ít gặp nhau và cũng ko tâm sự với nhau. Điều đó khiến Nam rất buồn

Tôi nhìn Nam ko biết nói j`. Nam rất đáng thương , tôi biết điều đó nhưng giữa tôi và Nam ko thể có j`. Tôi ko thix Nam vì thế chỉ có thể coi cậu ấy là bạn

- Phương có thể nghĩ lại về Nam chứ

Nam nhìn tôi nói rất chân thành. Sau câu nói của nam là trống vào lớp, thật may tôi tảng lờ câu hỏi đó cười rồi chạy vào lớp. Tôi ngồi học nghĩ đến Dũng, đến Nam. Ở bên Nam tôi tìm thấy sự bình yên nhưng những ở bên Dũng tôi lại có sự vui vẻ. Tuy vậy nhưng những hành động quan tâm của Nam dối với tôi , tôi lại chẳng có mấy rung động nhưng đối với Dũng thì lại khác. Chợt tôi cười tủm tỉm, con linh ngồi cạnh huých tôi 1 phát :

- hôm nay mày làm sao mà cứ tủm tỉm cười 1 mình thế?

- a`, ko............

Tôi ko muốn giấu nó chuyện hôm qua giữa tôi và Dũng nhưng tôi ko thể kể ra đc. Giờ ra chơi tôi lang thang 1 mình đi xuống căng tin mua sữa. Đi ngang qua hành lang lớp Dũng :

- mày với Phương tiến triển khá đấy chứ ( Huy _ bạn thân Dũng )

- a`, ừ...

- cá cược với tao để cưa đổ con bé " hot girl " đó mà mày cũng ra vẻ trung thành gớm

- tao....

Trời, tôi nghe thấy câu nói đó của Huy mà mặt nóng bừng. Cổ họng tôi nghẹn lại và có j` đó đắng đắng. Mắt tôi đỏ lên và nước mắt chảy ra. Tại sao lại như thế, thì ra 6 tháng qua chỉ là 1 cuộc cá cược sao? Tôi biết tôi và hắn chỉ là trên danh nghĩa, chỉ là sự thỏa thuận nhưng tôi ko nghỉ rằng tôi lại đc coi như 1 món hàng để mang ra cho người khác trêu đùa. Hắn tưởng mình là ai , hot boy mà có thể đối xử với người khác như vậy sao.Tôi rất hận hắn, rất hận

[ Tự động gộp bài ]
Hắn đã cướp đi cái nắm tay, cái ôm đầu tiên và cả " first kiss " của tôi nữa. Vì sao chỉ là trò cá cược mà hắn lại có những hành động đó. Tôi buồn, tôi đã khóc. Những giọt nước mắt mà khiến lòng tôi thắt lại. Tôi đứng ở cuối hành lang những cơn gió mùa đông mới tràn về mang theo sự lạnh lẽo. Lá bắt đầu rụng, lòng tôi càng thấy buồn hơn bao giờ hết. Tôi gạt nước mắt nhìn theo cái bóng dáng hắn đã đi xuống sân trường. Tôi vào lớp và bảo cái Linh xin cô cho tôi nghỉ học tiết cuối vì bị ốm. Tôi lang thang trên đường, con đường này ngày nào tôi chả đi quanhuwng sao hôm nay lại thấy nó khác vậy nhỉ???.....Bước chân tôi nặng nề hơn và dường như nó ko còn đủ sức lực để bước tiếp nữa. Con đường này cũng đã xảy ra nhiều kỷ niêm giữa tôi và hắn. Chợt điện thoại của tôi rung lên, " người kì cục " đc hiện trên màn hình, tại sao hắn lại gọi điện cho tôi trong lúc này chứ. Trong lúc tôi chỉ muốn ở 1 mình, chỉ muốn ngồi ở đâu đó khóc thật to. Tôi tắt điện thoại. Hôm nay tôi sẽ mất tích cho mọi người thấy . Tôi ra công viên tìm 1 góc khuất nhất , ít người nhất và khóc. Tôi khóc rất to, rất thỏa mái. Lần đầu tiên trong đời tôi đc khóc như thế này. Tôi khóc ko vì tôi yếu đuối mà chỉ vì muốn cho tâm trang thỏa mái hơn. Tôi đứng dậy và gào lên :

- TÔI THIX CẬU RỒI CẬU CÓ BIẾT KO ????

Tôi gạt nước mắt rồi rảo bước về nhà, vừa vào đến cửa phòng đã thấy con Linh ngồi đó

- mày có sao ko? ( mặt nó rất tâm trạng kéo tôi ngồi xuống)

Tôi im lặng và ôm lấy nó, lại khóc

- thôi thôi nào, có chuyên j` thì mày phải nói ra chứ, ko thì làm sao mà tao an ủi mày đc
...................................

- trời! Thật sự là như thế sao? Tao sẽ ko để yên chuyện này ( Linh hăm hở )

- mặc kệ nó đi mày, nếu mày nói ra hắn sẽ biết là tao thix hắn và tao ko thix như vậy

- mối tình đầu bao giờ cũng là mối tình buồn ( nó nói như 1 bà cụ non )

Tôi nằm trên giường nghĩ lại những ngày thàng vui vẻ vừa qua và ko biết những ngày tháng tiếp theo tôi sẽ tiếp tục đối xử với hắn như thế nào. Lần nào tôi khóc hắn cũng cốc vào đầu tôi và nói rằng 1 lần khóc là 1 lần trưởng thành và phải cốc đầu cho nó nhớ nhưng lần này thì ko. Lòng tôi chợt cảm thấy hụt hẫng và trống trải vô cùng....
( chú thix nè : Đoạn đối thoại giữa Dũng và Huy cô bé Phương nghe chưa hết :
- Huy này, hình như tao đã thix Phương thật thì phải

- sao ban đầu mày bảo đó ko phải là mẫu người của mày

- ko, Phương rất có cá tính và có 1 cái j` đó rất ấm áp chứ ko như cái mác " hot girl " mọi người nói.........

Sáng hôm sau........

- cô làm sao vậy? Điện thoại cũng ko nghe, nhắn tin cũng ko trả lời, sáng nay tôi đến đón cô đi học thì chờ mãi cũng ko thấy cô đâu, cô nói đi chứ

Hắn giật mạnh tay tôi lại và nói 1 mach như thế thì làm sao tôi kịp trả lời cơ chứ. Tôi vẫn im lặng hắn tiến gần về phía tôi, tôi lùi ra sau, hắn lại tiến lên tiếp . Tôi đứng sát tường , cúi mặt ko nhìn hắn . Nếu giờ nhìn thấy khuôm mặt hắn chắc tôi sẽ nói chuyện tôi thix hắn ra mất, hắn hỏi dồn :

- cô sao thế, cấm khẩu ah`?

Rồi chợt có 1 bàn tay ai đó kéo tôi ra

- cậu lam` j` vậy ? ( là Nam )

Bụp. Trời! Dũng vừa đấm Nam 1 cái , cú đấm như đã đc giữ trong lòng lâu lắm rồi kéo cổ áo Nam lên và nói :

- đây ko phải chuyện của cậu đừng có ăn nói lung tung

Ko ngờ ngày thương Nam hiền thế mà lúc cáu lên trông cũng thật đáng sợ. Nam đấm lại hắn :

- Phương là bạn tôi và nhìn cô ấy bị người khác ức hiếp tôi ko thể để yên đc

Rồi cả hai cung quay ra đồng thanh hỏi tôi :

- PHƯƠNG CHỌN AI ??????

Tôi bịt tai hét ầm lên :

- CÁC CẬU THÔI NGAY ĐI. TÔI SẼ CHẲNG CHỌN AI TRONG 2 CẬU CẢ

Rồi tôi chạy vào lớp, cái Linh vừa chạy ra chỉ kịp chứng kiến đoạn cuối rồi nó đẩy Dũng và Nam cáu :

- 2 ông hết việc để làm hay sao mà ở đây đánh nhau

Nó đi theo tôi , chỉ lặng lẽ bên cạnh và đưa khăn giấy cho tôi ko nói j` cả

- mày muốn nói j` cứ nói đi, tao ổn rồi ( tôi lên tiếng trước )

Nó quay người ra đứng trước mặt tôi và nói như chưa bao giờ đc nói

- mày lên nói thực tình cảm của mày với Dũng và phải giải quyết chuyện này dứt điểm đi. Nếu như cứ lằng nhằng thế này sẽ khổ hơn đấy ......

Nó còn nói nhiều nhưng đọng lại trong đầu tôi chỉ có bằng đấy. Đến tiết sau tôi hẹn gặp nam ra sân sau trường và đưa cho cậu ấy túi urgo :

- tớ dán giúp đc chứ ? ( tôi hỏi )

- uh ( Nam nói mà ko lỡ nhìn tôi lấy 1 lần )

Cả 2 ngồi đó 1 lúc, ko ai nói j` cả , tôi đứng lên:

- có lẽ tớ nên về lớp

Chợt Nam đứng lên kéo tay tôi lại và ôm chầm lấy tôi. Tôi đẩy ra nhưng nam nói :

- 1 phút thôi, à ko 30 giây thôi đc ko? Sẽ chỉ là 1 lần duy nhất rồi tớ sẽ cố gắng giữ khoảng cánh và quên bạn

Tôi cảm nhận đc nỗi buồn của Nam vì tôi thấy có nước mắt chảy xuống vai áo mình. Tôi biết nói sao để an ủi nam bây giờ. Tôi đâu muốn mọi chuyện ra nông nỗi này nhưng biết làm sao đây khi tôi ko hề thix nam mà người tôi thix là Dũng. Tôi và nam quay về lớp đang đi thì gặp Dũng, Dũng nhìn tôi ko nói j`. Khuôn mặt hắn lúc này thật khó coi. Có lẽ hắn tức lắm khi mà mình cũng bị đánh nhưng lại ko đc tôi hỏi han, quan tâm câu nào. Mặc kệ ! Hắn hiểu nhầm càng tốt, nếu hiểu nhầm biết đâu hắn lại dời xa tôi

Chữ ký

thay đổi nội dung bởi: APOLONG, 23-03-2009 lúc 01:31 PM. Lý do: Gộp 2 bài gần nhau
Trả Lời Với Trích Dẫn
 


Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
 

Quuyền Hạn Của Bạn
Bạn không thể tạo chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi files đính kèm
Bạn không thể sửa bài của bạn

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến

Chủ đề liên quan
Ðề tài Người Gửi Chuyên mục Trả lời Bài mới
Khi trái tim tan vỡ........ 0rjon_Sweet Tâm sự Online 13 09-08-2009 01:30 PM
[Tài liệu] Bản đồ trái đất by Google đây!! onimusha_28 Thảo luận nghiêm túc 4 09-04-2009 01:23 PM
Hưởng ứng Giờ Trái đất vào tối nay lúc 8h30 ngày 28/03/2009!!! Nguyen_Thu Nháp - Không biết gửi chộ mô - Bài viết không đạt yêu cầu 15 29-03-2009 10:19 AM
[Hot teen] [Truyện]... Dữ Trọn Trái Tim.... [ĐANG UP] APOLONG Teen Yên Thành 8 20-03-2009 04:00 PM
Khi trái tim tan vỡ........ 0rjon_Sweet Tâm sự Online 6 18-01-2009 01:49 PM


Hiện tại là 05:11 PM (GMT +7)


Diễn đàn Người Yên Thành Online
Nội dung được các thành viên xây dựng và tổng hợp
Powered by vBulletin® Copyright ©2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.