Lần đầu tiên đi mần kếy..."chuyện nớ". [Kể lại một cách đềy tự tin]
Tau
Lần đầu tiên làm.... chuyện nớ.
Cảnh báo: Cấm người lớn trên 18 tuổi đọc (người lớn đầu thường đen tối lắm, nghị chuyện ni ra chuyện tê là răk rối ngao ngán).
Chuyện nớ là chuyện chi rứa hề? Nói chug là một việc tế nhị, he he. Kụng có đứa kể cái "chuyện nớ" trên lộ blog gồi. Hôm nay tui cụg kể lại kếy lần đầu tiên đáng nhớ nớ để câu khách vô đọc ùi tiện tay tiện chưn cảm ơn cho phát.
0k, cái chuyện nj thực sự là rất có ích đối với các thằng con trai chập chựng tuổi mới nhú. Sau nhiều lần trầm trồ, ngưỡng mộ những thằng bạn đã từng làm "chuyện nớ" Tuj cụng quyết định phải thử 1 lần cho dù trong lòng rất ngại ngùng con thạch 5ùng. Đó là một chiều thu đầy gió lộng, lá vàng bay tả tơi đẹp tựa trong phim kiếm hiệp của Trung Quốc ví lệy fhilm tìh cảm Hàn Guốc. Có 2 thằng cượi trên con ngựa sắt hăm hở & phăm phở đến một khu vực bí hiểm. Nhớ lại thấy chầu nớ nhát bỏ xừ, không dám đi một chăk mà phỉ rủ một thằng có cùng "ý tưởng nhớn" đi nựa. Đến lộ có một chị rành đô con ngồi sau cêý bàn (sau nj mới biết là chị thu xiền) hỏi ngay: Lần đầu hả em? Hai thằng mặt nghệt ra trả lời: Dạ! Chị bảo 2 thằng cởi quần áo ra treo vô lộ kêy mắc rồi mỗi thằng ra một góc tự khởi động đi tí nựa chị hướng dẫn từng người một đến nơi đến chốn. Uơ cha mẹ ơi! Khi nớ cứ tưởng "nớ" là "mần" luôn chơ ai ngờ lại còn phải khởi động khởi điếc chi nựa rứa biết.
Khởi động lộ mô vô lọ nếy ồi thì bắt đầu vô việc chính. Lần đầu tiên là phảy chơ nỏ biết chi cứ nhảy vô là mần ào ào rứa. Kếy chị nớ la kêu ầm ầm nói là không được mần rứa. Chị na nói là lần đầu tiên phải mần nhẹ nhàng thôi không về sẽ đau cơ. Rồi còn nói là phỉ hít thở đúng nhịp theo nhịp lên xuống chi chi đó nựa ná. Đầu tiên mần nhẹ nhẹ thôi rồi sau ví tăng dừn dừn. Mỗi tư thế mần 3 lần, mỗi lần mần 10 đến 12 kếy, xong tư thế nj mới được đến tư thế khác. Mần được một hồi nhọc phờ ru rứa là phải ra sớm. Mần xong mồ hôi mồ kê vạ ra như tắm nhưng mà thếy rành chi là sảng khoái. Nhưng khổ nhứt là mấy bựa sau. Về nhà đau ê ẩm hết cả người. Cơ bụng, cơ vai, cơ tay động mô cụng thếy đau. Nhứt là chộ mô mà thường xuyyên phải co lên co xuống thì hấn đau thôi rồi. Rứa mới biết muốn sướng thì cụg phỉ chịu khổ.
Lần đầu đi tập tạ là như rứa rô các bạn nạ. Lần đầu tiên đẩy được có 20 kân nhưng càng về sau càng đẩy được nặng hơn, rày đểy được tận 21 cân ùi. Hai thằng bà tui rành chăm chỉ tập luyện hy vọng 1 tháng hắn to được như Lý Đức. Quả là ông trời cụng nỏ phụ lòng người. Sau 2 tháng tập luyện kiên trì ví lệy bền bỉ mỗi thằng cụg tăng được khoảng 3 Gram. Băp tay thì to hơn (nhưng vẫn không to bằng bắp chưn ), ngực thì hình như nở hơn (nhưng vẫn thua ngực con gí). Tiếc là hai thằng bận ôn thi nên vê sau phải nghỉ. Nhưng mà nhựng lần sau khi làm chuyện ni thì thếy nỏ ngại ngùng chi nựa cả. Cứ tự nhiên như ông tiên rứa cho mát. Hồi năm ngoái tập được 6 tháng, khi nớ đi tắm sông thấy mếy thằng khác cụng trầm trồ ngưỡng mộ lắm. Nhưng mà than ôi thời oanh liệt nay còn mô. Dạo nj ngồi máy tính nhiều quá, thân hình tiều tụy không thể tả hix hix. Cha mệ ôi...[/B]