Trở về   Yên Thành Online > Thành Viên

Chào mừng bạn đến với Yên Thành Online.
»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà

»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp


Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.

kutekt_290988 kutekt_290988 is offline

Treo nick

Tin nhắn của khách

Đang xem cuộc trò chuyện từ 1 đến 10 trong tổng số 32
  1. kutekt_290988
    19-11-2008 02:06 PM
    kutekt_290988
    lo^'n

    chhchvhưbhvbưvbưbư
  2. đào văn sơn
    18-11-2008 08:00 AM
    đào văn sơn
    làm wen tí đi
    anh sơn ktqd đây
  3. Jonouchi
    15-11-2008 06:58 PM
    Jonouchi
    hiệp có thik 1 bài ps dân chơi ko?
  4. I Hate
    15-11-2008 05:47 PM
    I Hate
    em mà anh cũng không nhân ra à!hik
    he..he. Khỏe không!
  5. ngoanhtuan
    15-11-2008 04:42 PM
    ngoanhtuan
    chào bạn,lần sau viết bài nhớ dùng tiếng việt nhé,kô được dùng ngôn ngữ chát nhé
    chào bạn
  6. kutekt_290988
    12-11-2008 11:14 PM
    kutekt_290988
    Anh ơi, anh mua 100 bông hoa hồng cho em nhé!"
    "Để làm gì chứ? Em không thích hoa hồng kia mà."
    "Nhưng em muốn cắm hoa hồng quá."
    "Thôi nào, anh sẽ mua hoa tặng em. Nhưng chỉ một bông thôi"
    "Tại sao lại thế? Em sẽ share nửa tiền hoa với anh, ok?"

    "Tiền nong không phải vấn đề với anh, em biết mà. Nhưng anh chỉ muốn tặng em một bông thôi."
    "Không được mà. 100 bông là 100 bông chứ. Anh tặng em đi. Tặng em 100 bông hoa đâu có nghĩa anh sẽ là người yêu em."



    Em ngang ngạnh lắm. Muốn gì là làm bằng được. Không thèm đếm xỉa đến việc người khác nghĩ gì hay sẽ gây ra rắc rối gì. Em muốn có 100 bông hoa, anh đành phải mua 100 bông hoa cho em. Em thì lúc nào cũng cười cười "Ôi sao mà anh chiều em thế?". Không chiều em sao được, khi mà ông trời sinh ra em đã quá bướng bỉnh và ngốc nghếch đến mức thông minh rồi.

    Ấn tượng nhất của anh về em là nói nhiều. Em nói suốt, nói khắp nơi, nói đủ thứ chuyện, nói không mệt. À đấy, em nói thì em không thấy mệt nhưng người khác nghe thì thấy mệt đến mức chả muốn chết. Nhưng nếu em im lặng, dù chỉ ba phút thôi, cũng đủ làm người khác thấy sợ. Anh sợ.

    Anh sợ những hôm em gọi điện thoại cho anh, chỉ nói "Anh à" rồi im lặng, đôi khi mới có tiếng rấm rứt trong ống nghe, đủ để thông báo với anh rằng "Em đang khóc".

    Anh sợ cả tiếng im lặng của em hôm anh rời Hà Nội. Em gọi điện thoại, gần như hét lên "Anh đi rồi đấy à? Anh bỏ em rồi đấy à? Anh đi mà không nói với em một câu thế này đấy à?". Rồi em im lặng. Thậm chí cả một tiếng nấc cũng không có. Anh mệt nhoài "Nghe này, anh đi rồi anh sẽ về. Em phải bình tĩnh, chỉ cần em bình tĩnh và ngoan ngoãn là được, nghe không? Anh sẽ về". Em cúp máy. Tiếng "cạch" cộc lốc. Anh thở dài.

    Để anh nhớ lại xem nào. Em có xinh không nhỉ? Em không xinh. Em chỉ cao thôi. Chiều cao và cái cách đi cách đứng cách hành động của em đủ khiến nhiều người phải quay lại nhìn em. Thế là em cũng thu hút ra phết đấy chứ.



    Để anh nhớ lại xem nào. Em có dễ thương hay đáng yêu không? Chà, em sẽ hét ầm ĩ nếu anh dùng hai tính từ này với em mất. Con gái thì ai mà chả thích được khen dễ thương với đáng yêu chứ. Nhưng em thích được khen là cá tính và hâm nhiều hơn. Em cũng tự nhận đúng bản chất của mình đấy chứ. Anh biết, em sống mạnh mẽ lắm, em truyền sức mạnh của em cho bao nhiêu người, biết bao nhiêu người mắc chứng trầm cảm được em đưa tay kéo lại với cuộc sống yêu thương, biết bao nhiêu người rơi ngã được em đưa tay đỡ dậy. Em truyền sức mạnh của em cho bao nhiêu người, cho cả anh nữa. Nên anh mới thích gọi em là hâm. Cái sức mạnh em truyền đi, không biết với người khác thì như thế nào, chứ với anh, chỉ toàn là những hành động ngốc xít. Ngốc xít đến mức khiến anh bật cười đứng lên quên mất là mình vừa thất bại.

    -Anh này, anh sẽ khóc chứ, nếu em chết ?
    -Ừ, anh sẽ khóc.Lúc em hỏi anh câu đấy, anh gần như không nghĩ gì. Chỉ là một thoáng suy nghĩ lướt qua đầu anh. Một thoáng đủ dài để anh cảm thấy rằng nếu không có em, anh sẽ đau như thế nào. Đau và khóc. Anh sẽ khóc nếu em chết.

    "Tại sao anh lại khóc, nếu em chết"
    "Vì anh mất em "
    "Anh đừng khóc chứ, dù thế nào, em không tốt đến mức đáng để anh khóc đâu. Em chết, nghĩa là em bỏ anh. Em bỏ anh, nghĩa là em không tốt"

    Em không tốt. Vì em bỏ anh. Em bỏ anh. Vì em chết.

    Ba dòng chữ cuối cùng em viết cho anh.

    Anh đừng khóc. Em có nhìn thấy không, anh đang đứng cạnh em, đang nhìn xuống gương mặt lạnh băng vẫn ánh lên nụ cười của em. Và anh không khóc. Không một giọt nước mắt. Kể từ lúc anh biết tin em không còn trên cõi đời này nữa.

    Đám tang em. Đông người lắm. Rất nhiều, rất nhiều. Những người họ hàng, những người bạn cùng lớp, thầy cô giáo, hàng xóm, bạn thân của em từ hồi còn nhỏ.... Đông lắm. Nhiều người khóc. Mẹ em, bà em, cô em, các chị gái em khóc ngất trên chiếc hộp đựng em.


    Anh đứng cạnh em. Anh chỉ muốn đập vào cái hộp này, đánh thức em dậy. Màu trắng của những bộ vest, những tấm áo, những tấm vải, màu đỏ của hoa và ruy băng, bản nhạc trầm. Tất cả. Vừa lòng em chưa? Cả anh nữa. Vừa lòng em chưa? Anh đang mặc bộ vest màu trắng cài hoa hồng đỏ. Vừa lòng em chưa? Rất nhiều người ở cạnh em giờ phút này. Rất nhiều người khóc. Vừa lòng em chưa ? Vừa lòng em chưa ?

    Rất nhiều người không khóc. Bố em, ông nội em, hai người đàn ông của đời em đang đứng lặng cạnh anh. Ba ngày rồi. Từ ngày người ta vớt được thi thể em từ biển, từ khi họ nắm lấy bàn tay nhỏ bé gầy guộc và lạnh buốt của em lần cuối, từ khi em được đưa vào cái hộp màu trắng này, họ vẫn lẳng lặng như vậy. Em à, họ không khóc. Em luôn gọi họ là người đàn ông của đời em, là trụ cột của em và gia đình em. Mọi người nói họ thật là bình tĩnh, khi mà tất cả suy sụp, họ vẫn hòan thành trách nhiệm trụ cột của mình: lo cho em một cái đám đúng như những gì em đã viết trong lá thư cuối gửi họ. Họ không khóc. Trước khi chết, em có hỏi họ câu hỏi đấy không? Trước khi chết, em có hỏi họ "Nếu con chết, bố và ông có khóc không?"
    Anh không thấy họ khóc. Những ngón tay họ bám rất chặt vào cái hộp đựng em.

    Rất nhiều người không khóc. Anh biết, em đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho họ.

    Anh vẫn không khóc. Anh cũng là người đã được em chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, đúng không? Thế nên anh mới không khóc.

    Không khóc vì đã được chuẩn bị tinh thần? Hay vì không biết phải khóc thế nào cho em tỉnh dậy? Em vẫn thường nói

    "Khi người ta đau quá , người ta sẽ không khóc nổi nữa đâu"

    "...Anh à, cuộc sống có nhiều lựa chọn, dù thế nào đi chăng nữa, anh cũng hãy chọn niềm vui và yêu thương, anh nhé. Hãy tin rằng chúng ta sẽ ổn. Hãy sống tốt, anh nhé. Phải sống đấy, dù sống khó khăn, vất vả, sống đau khổ hay mệt nhọc, nhất định phải sống, anh nhé. Để hái hoa bồ công anh cho em. Anh biết mà , một mình anh biết, em thích bồ công anh"

    Lời của gió hay lời của em..
  7. kutekt_290988
    12-11-2008 11:01 PM
    kutekt_290988
    ai rứa hề.cho số di
  8. I Hate
    12-11-2008 01:06 PM
    I Hate
    Chào HiệpĐÔLa! Em thật là ngưỡng mô anh!
  9. canhphap
    09-11-2008 07:13 AM
    canhphap
    ah,,, mi đó ah...he răng rùi ju ở nhà đó hả
  10. I Hate
    06-11-2008 01:25 PM
    I Hate
    Hiệp à! Anh đây chú có nhận ra ai kô

Thông tin về tôi

  • About kutekt_290988
    Đến từ xã
    Thị Trấn
    Giới tính
    Nam
    Họ và Tên thật
    tuanhoang

Thống kê

Tổng số bài
Tin nhắn của khách
General Information
  • Lần cuối: 25-03-2009 01:41 AM
  • Tham gia: 28-10-2008

Danh sách bạn bè

Showing Friends 1 to 3 of 3

Hiện tại là 09:16 PM (GMT +7)


Diễn đàn Người Yên Thành Online
Nội dung được các thành viên xây dựng và tổng hợp
Powered by vBulletin® Copyright ©2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.