»» Diễn đàn Người Yên Thành được xây dựng để tạo một gặp gỡ online cho tuổi trẻ Yên Thành, xa quê cũng như đang ở nhà. Mục đích chính là giúp mọi người hiểu biết thêm về Yên Thành, thêm yêu Yên Thành hơn, cũng như để anh chị em ở xa vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà
»» Diễn đàn hiện nay mới đang trong thời gian thử nghiệm và phát triền nội dung, vì vậy rất cần sự đóng góp tài liệu, bài vở và ý kiến từ anh chị em và các bạn. »>Nhấn vào đây để bắt đầu tham gia và đóng góp
Diễn đàn đã ngưng hoạt động từ lâu.
Anh chị em có nhu cầu kết nối có thể tham gia group Yên Thành & những người thân trên Facebook.
phuthanhquehuongtoi
Thành viên
Lần cuối: 04-01-2010 04:48 PM
User Lists
Tin nhắn của khách
Đang xem cuộc trò chuyện từ 11 đến 20 trong tổng số 23
Ta không thuộc về nhau...Thì thôi anh nhé, hãy trở về nơi bắt đầu.
Và như thế em đi...để những sợi tóc thôi chao nghiêng trong gió sớm, để ánh nhìn chiều đường về hao gầy dáng em bé bỏng, để những ánh sao thôi ám ảnh như ánh mắt anh nhìn em, để kỷ niệm vẹn nguyên lăn theo dòng mắt mỗi đêm về, để miền không anh trống tênh nỗi nhớ....
Và như thế em đi...để bước vào ngày xanh, những lời hứa vẫn mãi là niềm đợi chờ khắc khoải, để tâm hồn mình nhẹ bẫng theo cánh diều thảnh thơi, để ngày về em gom những mong manh níu chút yêu thương xa dịu vợi
Và như thế em bước ra khỏi đời anh, có nhẹ nhàng và thanh thản không em?
Và như thế em bước ra khỏi đời anh, hàng ngàn câu hỏi cứ đuổi theo em, anh có còn yêu em nữa không anh? anh có phải là nửa kia mà em đánh mất?
Và như thế em đi, em đã từng bước vào đời anh hay chưa mà lại nói lại bước ra khỏi?
Và như thế em đi, như chưa từng có anh trong đời, những kỷ niệm không thể nhạt nhòa
Và như thế em đi, để anh thôi dằn vặt, thôi xót xa cho ai khác nữa ngoài em
Và như thế em đi, không phải trốn chạy mà là tìm cho mình lối thoát ở ngã ba lòng rối rắm
Và như thế em đi, không phải vứt bỏ tình yêu mà đang vun đắp hạnh phúc cho người khác - nhói lòng và rát buốt trái tim
Và như thế em đi, vì em quá yếu đuối, vì em muốn lòng bình yên và vẹn nguyên cảm xúc yêu thương ban đầu
Và như thế em đi, vì em không còn cần cho anh nữa
Và như thế em đi, vì chắc rằng ai đó cần anh hơn em
Và như thế em đi, để anh biết rằng trong tình yêu không có sự sẻ chia
Và như thế em đi, để anh biết rằng không phải tình yêu là trò chơi mà là sự vị tha và cao thượng
Và như thế em đi, vì em sẽ không khóc trước mặt anh dù tim em đang rỉ máu
Và như thế em đi, vì em không muốn giẫm đạp lên tất cả những gì ta đã có dù anh không muốn giữ
Và như thế em đi, lòng em trống vắng lạ lùng nhưng vùng trời không em bên anh đã có người khác lắp đầy mỗi chiều về, mỗi cuối tuần và chiếc điện thọai vẫn đầy ắp những lời ngọt ngào không phải của em.
Và như thế em đi, để tình yêu anh còn mãi trong em, để ta biết rằng tình yêu chỉ là cái bẫy thử thách cái tôi quá lớn của mỗi người.
Và như thế em đi, vì biết rằng ranh giới giữa yêu thương và thù hận rất mong manh, chỉ cần buớc qua lằn ranh ấy tình yêu em không còn vô tư nữa.
Và như thế em đi, để ta biết rằng tình mình không đủ sức vượt quá những khó khăn trắc trở ban đầu.
Và như thế em đi, để biết rằng đuờng đời dù có mỏi mệt, dù rất cần bàn tay anh nâng đỡ nhưng em vẫn một mình nguợc chiều phía không nhau.
Và như thế em đi, để biết rằng ngòai anh ra, cũng sẽ có một ai khác yêu em chân thành và không toan tính
Và như thế em đi, để em biết rằng mình đã từng hạnh phúc, từng đau đớn như thế nào nếu một ngày kia nhìn lại
Và như thế em đi, gói ghém yêu thương và tất cả kỷ niệm vào lòng....
Một mai thời gian có làm nhạt nhòa quá khứ, làm vơi nỗi buồn,làm dịu nỗi đau, và vun đắp yêu thương, thì tận đáy tim, tình yêu chúng ta vẫn tồn tại mãi mãi
Năm năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng
Anh dặm trường mê mãi, đời chia như nhánh sông
Phong thư tình ngây dại, và vai môi rất mềm
Những hẹn hò cuốn quít, trên lối xưa thiên đường
Ngày nhà em pháo nổ, anh cuộn mình trong chăn
Như con sâu làm tổ, trong trái vải cô đơn
Ngày nhà em pháo nổ, tâm hồn anh nhuốm máu
Ôi nhát chém hư vô, ôi nhát chém hư vô
Năm năm rồi đi biệt, đường xưa chưa lối về
Trong đìu hiu gió cuốn, nằm chơ vơ gác chuông
Năm năm rồi cách biệt, cỏ hoang sân giáo đường
Chúa buồn trên thánh giá, mắt nhạt nhoà mưa hoang...