Trang chủ Tin tức quê nhà Văn hoá - Thể thao Chuyện tình đẹp như giấc mơ của chàng trai liệt nửa người với cô thôn nữ

Chuyện tình đẹp như giấc mơ của chàng trai liệt nửa người với cô thôn nữ

Email In
Nhận được thiếp mời đám cưới, ai cũng tưởng anh nói đùa. Nhưng đó là sự thật, bà con trong xóm ngoài làng đều ngỡ ngàng xem chuyện tình của chàng trai Tật nguyền Đình Trọng với cô thôn nữ Phạm Thị Công là “cổ tích” đời thường.
Vượt lên tật nguyền

Anh Đình Trọng, SN 1968, trú tại xóm 8, xã Hùng Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An sinh ra trong gia đình thuần nông. Khi lọt lòng, Trọng bụ bẫm, khỏe mạnh như bao đứa trẻ khác.

Năm 1972, Mỹ-ngụy mở rộng cuộc chiến tranh phá hoại, để an toàn tính mạng, bố mẹ đã bế Trọng xuống hầm lánh bom, đạn. Hơn 2 tháng sống dưới hầm, do ẩm ướt, thiếu ánh sáng, ăn uống không đủ… Trọng bị suy dinh dưỡng, cơ thể còng queo, toàn thân sưng phù, người lở loét. Anh Trọng nhớ lại: “Khi đó tôi mới 5-6 tuổi, sống được đến bây giờ là điều may mắn. Hơn 30 năm lăn lê bò trườn, tôi chưa được một lần đến trường, cũng không được đi đây đi đó như các bạn cùng trang lứa. Cuộc đời tôi chỉ biết đến những lần đi BV và chống chọi với những cơn đau quằn quại trong người ”.

Năm 1978, bán hết những gì có giá trị trong nhà, vay mượn anh em, bà con chòm xóm, bố mẹ đưa anh Trọng ra BV Bạch Mai-Hà Nội điều trị. Nhưng một kết luận hết sức đáng buồn của bác sĩ, anh bị viêm đa khớp cấp tính, tỷ lệ chữa khỏi là rất thấp. Tất cả xương cổ, cánh tay, cột sống đều cứng đờ, không cử động được, đặc biệt phần cơ thể từ thắt lưng trở xuống teo dần, đến vệ sinh cá nhân anh cũng không làm chủ được. Gần 1 năm “cơm đùm cơm gói”, tài sản gia đình đã cạn kiệt nhưng bệnh tình anh Trọng không hề thuyên giảm. Ông Lê Đình Quảng, bố anh chia sẻ: “Con nào cũng là con, khi đó tôi xác định bằng mọi giá phải cứu chữa Trọng khỏi bệnh”. “Còn nước còn tát”, không thể nhìn con chết mòn, hễ nghe ở đâu có thầy thuốc giỏi, bố mẹ Trọng lại lặn lội đi cho bằng được. Đông y, Tây y,… đều có, nhưng bệnh tình của anh Trọng không có tiến triển mà ngày một nặng thêm. Có lần bệnh của Trọng nặng quá, bố mẹ đã chuẩn bị lo hậu sự thì bất ngờ anh Trọng hé miệng nói: “Con không chết đâu bố mẹ ạ, bệnh con sẽ khỏi, con phải sống để lấy vợ sinh con nữa chứ”.

Khi 26 tuổi, anh Trọng ngày càng suy nghĩ, bố mẹ đã già sẽ chết đi, không thể lo cho mình mãi được. Bản thân tật nguyền, lại còn phải thuốc thang hàng ngày , khó khăn lớn nhất là anh không biết chữ, khởi nghiệp phải tìm một nghề gì cho hợp với sức khỏe,… Hàng đêm, anh vắt tay lên trán suy nghĩ. Anh tâm sự: “Bại liệt, đi lại khó khăn, tay chân thì còng queo… tôi đã tự mày mò đem các đồ điện dân dụng trong nhà như bếp lò, quạt... tháo ra lắp vào, nghiên cứu. Một thời gian, tôi hiểu được nguyên lý hoạt động của nó. Dần cũng quen và tôi quyết định chọn nghề này để lập nghiệp”. Bằng niềm đam mê, mày mò học hỏi, anh Trọng đã trở thành tay nghề có tiếng tăm trong xã và các vùng lân cận. Mặc dù không được đào tạo qua trường lớp nào, nhưng các “bệnh” của đồ điện anh đều “chữa” khỏi.

AnhTrọng, chị Công đang rất hạnh phúc bên cô con gái nhỏAnhTrọng, chị Công đang rất hạnh phúc bên cô con gái nhỏ

Tình yêu sét đánh

Một lần được người bạn đưa đi đám cưới ở xã bên. Khuôn mặt điển trai, lối ăn nói hài hước của Trọng đã hút hồn cô thôn nữ Phạm Thị Công, ở xã Phúc Thành mới tốt nghiệp phổ thông. “Mùa hè trăng sáng, bạn bè thường hay đến đưa tôi đi chơi cho khuây khỏa, nhưng cái đêm đi chơi đám cưới đó đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Cô ấy lúc đó làm tiếp tân cho đám cưới, sau lần gặp đầu tiên nay đã gắn bó trọn đời với tôi”, anh Trọng hân hoan cho biết.

“Tiếng sét ái tình” đã đưa anh chị đến với nhau. Anh Trọng cũng không thể tin mình tàn tật lại có người con gái để mắt tới. Sau khi ra về, cô gái đã nhờ một người bạn đến gặp riêng anh xin địa chỉ (lúc đó chưa có điện thoại). Nhận thông tin qua người bạn, tình cảm của hai người ngày càng mặn nồng hơn.

Là cô gái hiền hậu, nết na, nhiều chàng trai trong xóm tìm đến muốn ngỏ lời nhưng chị đều từ chối. Chị Công tâm sự: “Em không hiểu vì sao mình lại từ chối nhiều chàng trai khỏe mạnh, lại đem lòng yêu anh Trọng. Cái đêm hôm đó gặp anh ngồi trên xe lăn, bỗng dưng trái tim em đập loạn nhịp, em nhìn anh Trọng không ngớt, đêm về không ngủ được, hình ảnh của anh cứ hiện lên trong đầu em”.

Trọng không dám mơ ước là lấy Công làm vợ, bởi mình là một người tàn tật. Nhưng Công đã nắm tay Trọng thốt lên rằng: “Người đàn ông, người chồng gắn bó với cuộc đời em chính là anh, em nguyện theo anh đi hết con đường. Em biết lấy anh là khó khăn, nhưng hai ta đồng tâm đồng lòng thì bất cứ chuyện gì cũng vượt qua”. Lời nguyện thề của Công khiến cho anh Trọng không cầm nổi nước mắt...

Đám cười của anh chị dù không có xe hoa, loa đài, ảnh cưới, chỉ có bát nước chè xanh, đĩa kẹo nhưng đã thu hút bà con xa gần đến chia vui. Tiếng chúc phúc, tiếng cười nói thay cho những câu ca, điệu nhạc.  Tình yêu của anh chị được xây đắp thêm khi cô con gái đầu lòng chào đời khỏe mạnh, rất giống bố, đặt tên là Lê Thị Khánh Ly. Một tay đẩy xe lăn, một tay nắm chặt tay tôi, miệng niềm nở, khuôn mặt anh Trọng lúc đó thật rạng ngời hạnh phúc.


Theo Lê Tập/ Pháp luật xã hội

Viết lời bình

avatar Phan Thị Hồng Vương
0
 
 
Thật may mắn cho chú Trọng.Chúc gia đình chú sống hạnh phúc trăm năm.Người tàn tật xứng đáng được như thế!
Thứ tư 10 Tháng 10 2012, 15:50
Phản hồi lời bình này
B
i
u
Quote
Code
List
List item
URL
Tên *
Email (Để chúng tôi liên hệ với bạn)
Mã bảo vệ   
Gửi lời bình
Hủy
B
i
u
Quote
Code
List
List item
URL
Tên *
Email (Để chúng tôi liên hệ với bạn)
Mã bảo vệ   
Lưu ý: Chỉ chấp nhận nội dung bằng tiếng Việt có dấu
Gửi lời bình

Tin liên quan:
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

 

Phản hồi mới

Phan Thị Hồng Vương: Thật may mắn cho chú Trọng.Chúc gia đình chú sống hạnh phúc trăm năm.Người tàn ...
Lương: Cả gia đình cố lên nhé, hạnh phúc sẽ ko từ bỏ một ai cả khi chúng ta biết kiên n...
le thi thuan: Toi la mot nguoi sinh ra tu que lua Chu Trac Hoa Thanh . Toi rat tu hao ve qu...
nguyễn ngà: MỚI ra trường đó thôi mà đã thấy nhớ ngôi trường yêu dấu rồi? :x...
vuong hoa-minh thanh: uh,đó là điều dĩ nhiên mà bạn.cố lên bạn nhé,hay luôn là chính mình,quê hương đa...
hck: mong rằng chính quyền có liên quan sẽ sớm giải quyết cho họ không phải chịu cảnh...
Changtinanhdau: ôi họp mặt hội đồng hương mà em giờ mới biết ,tiếc thật ,hi hẹn lần sau có cơ hộ...
vũ tuyết: chúc mừng gia đình bà Hường đã đoàn vên sau một quảng thời gian xa cách nơi đất ...
trần đức Thắng: chú Chương vất vả quá.....đúng là ngươi xứ Nghệ..............
Phan Thi Thủy 12c2 Khóa 40: Oh. Mới đó thôi mà đã 4 năm trôi qua rồi. Mình nhớ trường nhớ thầy cô nhớ các bạ...
hoàng thị hương: Chị thật là hiếu học. Là một người con của mãnh đất Yên Thành yêu dấu, cũng là m...
Hoàng Thị Hương: Thật là mừng quá.Chúc mừng vì gia đình bà đã được đoàn tụ.Chuyện khó tin nhưng đ...
nguyễn thị hằng: chúc mừng những thành công mà quê tôi đã nhận được trong thời gian qua. tôi nghĩ...
Nguyễn Thành: Ôi mới đó mà đã 7 năm trôi qua, đã lâu lắm rồi em chưa được về lại ngôi trường m...
Nguyễn Đình Phẩm: Sắp làm Rể Yên Thành nên tình cờ vào đọc những bài báo về Yên Thành nên thấy yêu...

Bản đồ Yên Thành

Bản đồ Yên Thành

Tìm kiếm thông tin

Liên kết website

Yenthanh.Net-Website dành cho nông dân Yên Thành
Ủy Ban Nhân Dan Huyện Yên Thành, Nghệ An
khám phá đà lạt - du lịch đà lạt