Bé ơi
Tuổi thơ đã bỏ ta đi bao nhiêu năm rồi nhỉ?
Mười mấy đốt lóng tay bé thử đếm xem nào
Ngày ấy bé là thiên thần của lũ trẻ xóm Cầu Ao.
Ta cưới nhau bằng tiền cheo lá ổi
Con chuồn cồng là sính lễ nhà trai
Ở với nhau qua một buổi trưa dài
Tiếng mẹ gọi vọng sang cuộc hôn nhân kết thúc.
Bé ơi!
Giờ đây ta qua những tháng ngày trong đục
Về lại cầu ao tìm ánh mắt hôm nào
Con chuồn cồng vẫn đậu nhánh ổi cao
Chờ đôi uyên ương về kết duyên hạnh phúc
Mẹ đã thành bà ôm cơi trầu thúc dục
Bé ơi!
Giờ Em ở nơi nào?
Đ T S
Mẹ !
Nếu tính về không gian
Tôi đi nhiều hơn mẹ
Từ xứ Nghệ vào Nam
Dài ngút mấy trăm cây số.
Còn mẹ tôi
Một đời chỉ loanh quanh
Nơi ruộng , đồng, quê, chợ...
Chẳng có cọc tiêu đo cây số bao giờ.
Nếu tính ước mơ
Tôi có nhiều hơn mẹ
Nào tình yêu, hạnh phúc, bạn bè...
Còn mẹ tôi chỉ ước một điều
Sao cho gia đình no đủ.
Nếu tính sự mất còn
Tôi được nhiều hơn mẹ
Nào học hành, sống không chiến tranh...
Mẹ tôi một đời không đèn sách
Tuổi học hành chìm giữa đạn bom
Nhưng nếu ai hỏi tôi và mẹ
Ai đi nhiều hơn ai?
Ai có nhiều hơn ai?
Ai được nhiều hơn ai?
...?
Tôi trả lời rằng mẹ
Bởi một đời mẹ vẫn bên tôi.
Đ T S
Anh em trai
Có những lần mẹ đi chợ về trưa
Anh cõng em ra bờ đê đứng đón
Em đói sữa khóc khàn không nên tiếng
Anh dỗ dành... một lúc cũng khóc theo.
Những trưa hè ta trót đùa nghịch nhau
Mẹ lấy roi đánh đòn hai đứa khóc
Rồi đến ngày anh đến trường đi học
Em cũng chạy theo đến lớp xin vào.
Cứ tưởng rằng ta sẽ chẳng rời nhau
Nhưng lớn khôn đã làm ta chia cách
Anh phương Nam bốn mùa không chút lạnh
Em một mình bươn chải giữa thủ đô.
Thèm được về đồng ruộng bắt cá rô
Thèm được nếm trận mưa roi mẹ đánh
Được ôm nhau trong chăn đêm giá lạnh
Trên mảnh đất nghèo xứ Nghệ thương yêu.
Giờ chỉ còn mình mẹ đứng trước chiều
Mong con xa cuối năm về nghỉ tết
Ngồi bên nồi bánh chưng ôn câu chuyện
Anh em mình thuở cởi trần tắm mưa.
Đ T S
Về tác giả
Họ tên: Đặng Thiên Sơn
Các bút danh khác: Châu Thành An; Thiên Thiên; Hải Phong; Hoàng Oanh.
Nguyên quán: Diễn Quảng, Diễn Châu, Nghệ An
Nơi sinh: Xã Tân Thành, Huyện Yên thành, Tỉnh Nghệ An
Email:
Địa chỉ email này đã được bảo vệ từ spam bots, bạn cần kích hoạt Javascript để xem nó.
,
Địa chỉ email này đã được bảo vệ từ spam bots, bạn cần kích hoạt Javascript để xem nó.
ĐT: O935 66O O37
- 17/08/2010 - Chùm thơ Nhớ quê của tác giả Tạ Xuân Hải (Phần III)
- 17/08/2010 - Chùm thơ Nhớ quê của tác giả Tạ Xuân Hải (Phần II)
- 17/08/2010 - Chùm thơ Nhớ quê của tác giả Tạ Xuân Hải (Phần I)
- 01/08/2010 - Chùm thơ của tác giả Đặng Thiên Sơn Viết nhân ngày 27/07
- 07/07/2010 - Đi về phía mặt trời
- 26/06/2010 - Mưa
- 22/06/2010 - Yên Thành quê em
- 21/06/2010 - Kính gửi đến Mệ kính yêu của con
Viết lời bình
Cỏ cây sinh ra từ đất
Như con sinh từ mẹ
Mảnh đất miền trung gió lào hun nứt nẻ
Cắt toác bàn chân cha
Đôi bàn chân gầy yếu bởi chiến tranh
Thêm mòn mỏi đường cày khô ải
Vắt đất nuôi con cho bớt đi khờ dại
Nay con nên vóc nên hình
Ôi thiêng liêng đất của quê mình.
Dù nắng gió đá va thành ngọn lửa.
Dù bão đông mưa tuôn thành chan chứa.
Con vẫn dấu trong lòng đau đáu nhớ quê xa.
Đất cằn khô nuôi lớn những thân dừa.
Cây ổi, cây xoan cũng nhú lên từ đất.
Như một đời mẹ tần tảo nuôi con.
Đầu mẹ bạc dần.
Lưng oằn năm tháng.
Cái ngõ nhà mình xa lắm ...bởi già nua!